10-ĐẠO ĐỨC GIẢI THOÁT/
8 .
Này con, sau
khi đã hiểu đạo đức giải thoát con hãy nhìn xem tất cả những sự việc trên thế
gian này không có việc gì quan trọng đối với con. Nó đến với con rồi nó đi rất
tự nhiên, chỉ có tâm con mới quan trọng mà thôi.
Bởi thế, chỉ
cần giải quyết ở tâm con thì mọi việc được an vui, được ổn định. Còn giải quyết
mọi sự việc, thì sự việc này giải quyết xong thì sẽ có sự việc khác đến. Cho
nên, càng giải quyết sự việc thì tâm càng đau khổ. Do đó, đời người chỉ vì giải
quyết sự việc nên cuộc đời đầy đau khổ và càng đau khổ hơn.
Các pháp
trùng trùng duyên khởi, không ai chấm dứt được nó, đó là quy luật tuần hoàn của
vũ trụ, là luật nhân quả tái sanh luân hồi của vạn vật. Muốn các pháp không còn
duyên khởi, ngũ lục tuần hoàn, vũ trụ không còn xoay quanh và luật nhân quả tái
sanh luân hồi chấm dứt thì con phải giải quyết tâm con.
Bởi vậy, Đạo
Đức Giải Thoát là đạo đức giải quyết tâm con người, nó không giải
quyết mọi sự việc vì nó biết mọi sự việc là duyên khởi trùng trùng. Giải quyết
sự việc ví như “con dã tràng xe cát”. Bởi giải quyết tâm mà mọi sự việc đều được
an bài và yên ổn.
Tại sao vậy?
Tại vì tâm là
chủ của các pháp, tâm an thì pháp an; tâm thanh tịnh thì pháp thanh tịnh; tâm
không sanh thì pháp không sanh. Do đó, giải quyết tâm là giải quyết đầu mối của
các pháp.
Bởi vậy, người
học Đạo Đức Giải Thoát phải rõ mọi sự việc, mọi hoàn cảnh là nhánh lá của một
cái cây, còn tâm chính là gốc cây. Cũng như mọi sự việc và mọi hoàn cảnh là quả
mà chính tâm là nhân. Nếu giải quyết tâm là giải quyết nhân, mà giải quyết được
nhân thì quả không có.
Cho nên, giải
quyết tâm thì mọi việc đều tốt đẹp. Chỗ này con nên nhớ kỹ, chỉ vì tâm con người
được an ổn mà mọi việc không sanh nữa.
Này con, con
cần ghi nhớ chỗ này rất quan trọng cho đời người: Có tùy thuận tâm mọi người
thì mới có bằng lòng mọi sự việc, mọi hoàn cảnh; tâm có bằng lòng là tâm không
còn chướng ngại; tâm không còn chướng ngại là tâm buông xả; tâm buông xả là tâm
thanh tịnh;tâm thanh tịnh là tâm thiền định; tâm thiền định là tâm lắng trong;
tâm lắng trong là tâm hết ô nhiễm; tâm hết ô nhiễm là tâm đoạn dục;
tâm đoạn dục là tâm trí tuệ; tâm trí tuệ là tâm giải thoát.
Này con, muốn
tu Thiền Định Giải Thoát thì trước tiên phải tu tĩnh giác. Nhờ sức tĩnh giác áp
dụng vào đời sống hằng ngày tu hành Đạo Đức Giải Thoát hay nói một cách khác là
tu tĩnh giác để buông xả các pháp chướng ngại trong tâm mình. Đó là để giải
thoát tâm, giải trừ tâm ác độc, tâm đau khổ của chúng ta. Muốn giải trừ tâm ác
độc, tâm đau khổ thì con tập luyện chú ý hơi thở như Thầy đã dạy ở trên.
Tập chú ý
hơi thở tức là ý tứ hơi thở. Tập ý tứ hơi thở là tập ổn định hơi thở. Tập ổn định
hơi thở thì phải tập đếm hơi thở. Tập đếm hơi thở thì phải tập ý tứ số đếm hơi
thở. Nghĩa là phải nương hơi thở mà đếm số rõ ràng. Muốn đếm số rõ ràng thì phải
nhớ rõ từng số. Vừa đếm xong số này thì phải nhớ số khác, số tới và phải hình
dung số tới. Cứ đếm như vậy thì gọi là sổ tức. Sổ tức như vậy gọi là ức chế
vong tưởng. Ức chế vọng tưởng là diệt tầm. Diệt tầm là diệt tư niệm lăng xăng.
Diệt tư niệm lăng xăng là diệt sự suy tư hay gọi là diệt vọng tưởng. Diệt vọng
tưởng tức là chúng ta sống thực tại trong ý thức an lạc, thanh tịnh của tâm.
Lúc bấy giờ tâm không bị tưởng thức đánh lừa gạt chúng ta nữa.
Đời người khổ
chỉ vì sống bằng tưởng nhiều; tưởng nhiều thì tham, sân, si nhiều; tham, sân,
si nhiều thì nghi, mạn nhiều; nghi, mạn nhiều thì đau khổ nhiều.
Người tu
tĩnh giác là người sống trở lại với ý thức của mình và gạt bỏ tưởng thức qua một
bên.
Này con, nếu
con tu tập tĩnh giác bằng cách đếm hơi thở, tập ý tứ hơi thở rõ ràng thì con sẽ
có đầy đủ trí thông minh. Vì sao?
Tại vì con
có một sức tập trung chú ý rất mạnh vào một đối tượng trong một thời gian khá
dài. Tâm con không bị sao lãng hoặc chạy theo các đối tượng khác. Do sự tập
trung không sao lãng, con mới phát xuất một trí thông minh. Nhờ đó con hiểu
bài, học bài và làm bài một cách chu đáo tường tận.
Vì thế, con
học bài và làm bài tốt như vậy gọi là trí thông minh.
Bởi tu tĩnh
giác có lợi ích rất lớn cho con trong việc học hành và giải quyết tâm hồn con
trong mọi trường hợp và mọi sự việc. Do thế, con học hành giỏi, buông xả tâm
chướng ngại tốt, giải thoát tốt. Từ đó, mỗi hành vi thân, khẩu, ý của con đầy đủ
Đức Hạnh Giải Thoát.
Khi bắt đầu
tu tập tĩnh giác, con thường để ý tâm con. Lúc nào con thấy có sự buồn phiền hoặc
sân hận đau khổ hoặc ganh đua tỵ hiềm thì con nên tránh. Con nên trách con không
ý tứ thiếu sáng suốt. Nếu con trách người thì sự đau khổ sẽ gia tăng trong tâm
hồn con.
Bây giờ, Thầy
nói đến Đạo Đức Giải Thoát phần thứ hai, đó là làm khổ người.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét