GIÁO
ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI : ĐỨC HIẾU SINH TẬP 1 / 43.
NHỮNG CÂU
HỎI
Câu hỏi
1: “Một
cô bé chừng 16, 17 tuổi cúi đầu rất nhanh, khi ánh mắt chúng tôi vô tình dừng lại
nơi cô. Nhìn chiếc váy xanh rộng thùng thình như muốn nuốt lấy thân hình nhỏ
thó của em, chúng tôi thấy thật xót xa”. Câu này nói lên đạo đức gì?
Câu hỏi
2: “Trong
một lần tan học, đợi mãi không thấy người nhà tới đón, gặp một bạn trai mới
quen đứng trước cổng trường rủ đi chơi, H. đã cùng người này đi uống cà phê, và
sau đó cậu ta chở H. vào nhà nghỉ, đến 9 giờ tối mới đưa về”. Câu này nói hành
động vô đạo đức gì?
Câu hỏi
3: “Một
thời gian sau, mẹ H thấy con có triệu chứng khác lạ, hỏi thì H bảo không có
kinh nguyệt đã hai tháng. Đưa con vào bệnh viện Từ Dũ khám, trời
đất như sụp đổ dưới chân bà khi bác sĩ cho biết H đang mang thai gần mười tuần
tuổi”. Câu này nói lên đạo đức gì?
Câu hỏi
4: “Gạt
nỗi đau sang bên, giấu biệt người nhà, mẹ H đành nhờ bác sĩ giải quyết cho H. để
em có thể đến trường bình thường”. Câu này nói lên thiếu đạo đức gì?
Câu hỏi
5: “Còn
L.H.V 16 tuổi, ba mẹ ly hôn, nên từ nhỏ sống với bà ngoại. Phụ bán hàng ở ga
Sài Gòn, V quen biết với nhóm bạn sàn sàn tuổi thường lang thang ở ga. Có lần
đi chơi rồi nhậu say, cả nhóm rủ nhau về nhà một người trong nhóm ngủ. Sau một
thời gian, V thấy trong người đổi khác, được một người bạn hướng dẫn, V đến bệnh
viện Từ Dũ khám và giải quyết hậu quả”. Câu này nói lên đạo đức gì?
Câu hỏi
6: “N.H.A
21 tuổi, ấn tượng ban đầu về cô là một thân hình nhỏ nhắn, gương mặt rất xinh
nhưng xanh xao. H.A đã bỏ thai ba lần ở Hà Nội, vào Từ Dũ lần này là lần thứ
tư. H.A bảo, cô chưa có khả năng nuôi con, vì làm công nhân lương rất ít, không
đủ chi phí cho bản thân, có con sẽ khổ”. Câu này nói lên người mẹ trẻ vô đạo đức
như thế nào?
Câu hỏi
7: “T.T.T
là sinh viên năm thứ hai của một trường Đại học ở thành phố Hồ
Chí Minh, vào phá thai lần này là lần thứ hai. T có một nhóm bạn con nhà giàu,
thường tụ tập đi nhảy ở các quán bar, vũ trường. Lần đầu tiên T dính bầu là vào
hôm sinh nhật 18 tuổi, T đã dâng hiến đời con gái cho người yêu. Sau khi biết
cô có mang, anh chàng quất ngựa truy phong”. Câu này nói lên vô đạo đức gì?
Câu hỏi
8: “Khiến
T phải một mình đến bệnh viện giải quyết. Lần này T quen người khác, cũng có
thai với anh ta, nhưng khi chàng đòi cưới để đứa bé có cha thì T không chịu”.
Câu này nói lên vô đạo đức gì?
Câu hỏi
9: “Cô
nhất định giải quyết cái thai vì con đường công danh của cô đang ở phía trước.
Thế là T vác bụng bầu hơn ba tháng vào bệnh viện”. Câu này nói lên vô đạo đức
gì?
Câu hỏi
10: “Em
ơi! Phòng khám thai ở dưới đất, trên này là nơi bỏ thai”. T trả lời tỉnh bơ:
“Không! Em đi bỏ thai đấy chứ” Cũng vào phòng tư vấn, cũng lên bàn phẫu thuật,
nhưng mặt T lạnh như tiền, không một chút e ngại hay lo sợ”. Câu này nói lên vô
đạo đức gì?
Câu hỏi
11: “Đừng
bao giờ vì thiếu hiểu biết hoặc sợ gia đình và xã hội dè bỉu rồi
tìm đến các cơ sở lậu, nhất là những trường hợp thai quá lớn. Hành động dại dột
của các em có khi phải trả giá bằng chính mạng sống của mình. Trường hợp nạo
thai lâu dẫn đến thủng tử cung, phải vào bệnh viện cấp cứu không phải là hiếm”.
Lời khuyên trên đây là đạo đức gí?
TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI
Trả lời
câu hỏi 1: “Một
cô bé chừng 16, 17 tuổi cúi đầu rất nhanh, khi ánh mắt chúng tôi vô tình dừng lại
nơi cô. Nhìn chiếc váy xanh rộng thùng thình như muốn nuốt lấy thân
hình nhỏ thó của em, chúng tôi thấy thật xót xa”. Câu này nói lên ĐẠO
ĐỨC HIẾU SINH Ý HÀNH của người phóng viên báo Công An TP Hồ Chí Minh, thương
xót các cháu gái tuổi còn trẻ quá chưa biết đời là khổ, nước mắt chúng sinh nhiều
hơn nước biển, chưa biết con đường sinh tử là nơi nào.
Tội ác rất nặng
là tội giết người. Một cháu bé gái 16, 17 tuổi, vì không biết con đường sắc dục
là con đường đau khổ, con đường sinh diệt của nhân quả luân hồi. Người đời có mắt
như mù, tưởng sắc dục là hạnh phúc nên mọi người đam mê chạy theo nó. Một cháu
bé gái 16, 17 tuổi đến bệnh viện Từ Dũ nỡ tâm giết con mình thật là ghê gớm. Một
phút truy hoan theo sắc dục để thành tội giết người, mà lại giết con mình. Thật
tội lỗi nặng như núi. Tội ấy không thể tha thứ được. Cháu bé gái này không
tránh khỏi luật nhân quả luân hồi, khi đủ duyên cháu sẽ bị giết chết từ trong
trứng nước, như hiện giờ cháu đã nạo thai giết con mình. Các cháu nên nhớ:
Không có tội nào nặng hơn là tội giết người, các cháu có biết không? Nhất là
người mẹ giết con thì tội ấy còn nặng gấp trăm ngàn lần.
Trả lời
câu hỏi 2:
“Trong một
lần tan học, đợi mãi không thấy người nhà tới đón, gặp một bạn
trai mới quen đứng trước cổng trường rủ đi chơi, H đã cùng người này đi uống cà
phê và sau đó cậu ta chở H vào nhà nghỉ, đến 9 giờ tối mới đưa về”. Câu này nói lên hành động THIẾU
ĐẠO ĐỨC HIẾU SINH THÂN HÀNH của cô gái học sinh không biết thương mình, chỉ ngu
si chạy theo con đường truy hoan sắc dục mới để cho chàng trai chở mình. Bởi vậy
các cháu gái thật là dại dột, con đường truy hoan sắc dục là để lại hậu quả đau
khổ mà chỉ có các cháu gái lãnh đủ. Người xưa nói: “Đàn ông đi biển có
đôi, đàn bà bà đi biển mồ côi một mình”. Con đường sắc dục bao nhiêu sự
khổ đau các cháu phải gánh chịu có một mình, các cháu có biết không? Nhất là mẹ
giết con tội rất nặng. Các cháu cứ nhìn bệnh viện Từ Dũ, có cháu trai nào đến đấy
không? Có cháu trai nào móc thai, nạo thai không? Có cháu trai nào làm tội giết
người không?
Một phút
truy hoan sắc dục, tất cả tội lỗi và mọi khổ đau các cháu gái đều phải gánh chịu
cả.
Về phái nữ
các cháu nghĩ sao? Các cháu có thương các cháu không? Các cháu vô đạo đức hiếu
sinh với mình, các cháu tự làm khổ mình, tự làm cho mình nên tội giết người.
Về phái nam
các cháu nghĩ sao? Các cháu là những người chủ mưu gây ra tội giết người, giết
con. Các cháu có biết không? Các cháu có biết truy hoan sắc dục là để lại hậu
quả khổ đau cho người khác gánh chịu không? Các cháu là những người hèn nhát,
gây ra tội ác giết người rồi trốn chạy tội lỗi.
Truy hoan sắc
dục là một hành động vô đạo đức hiếu sinh thân hành, không biết thương mình,
thương người. Người đam mê truy hoan sắc dục là người không có trí tuệ, ngu si
không thấy con đường sắc dục là con đường nhân quả, sinh tử luân hồi đầy đau khổ.
Nếu không đau khổ sao các cháu gái đến bệnh viện Từ Dũ để làm gì?
Trả lời
câu hỏi 3:
“Một thời
gian sau, mẹ H thấy con có triệu chứng khác lạ, hỏi thì H bảo không có kinh
nguyệt đã hai tháng. Đưa con vào bệnh viện Từ Dũ khám, trời đất như sụp đổ dưới
chân bà, khi bác sĩ cho biết H đang mang thai gần mười tuần tuổi”. Câu này nói lên THIẾU ĐẠO ĐỨC
HIẾU SINH THÂN HÀNH làm khổ mình, làm khổ mẹ mình, các cháu gái có thấy không?
Đấy! Các cháu gái có thấy không?
Một phút
truy hoan sắc dục của các cháu để lại hậu quả vô cùng to lớn:
1- Làm khổ
thân mình: chịu mọi sự khổ đau, mang nhiều chứng bệnh phụ khoa.
2- Làm khổ
tâm mình: xấu hổ với mọi người mặt không dám nhìn ai, bị tiếng đời cười chê.
3- Làm khổ
cha mẹ.
4- Làm tội
giết người: nạo, móc thai.
Các cháu gái
cứ suy ngẫm những tội lỗi trên đây có đúng không?
Một phút
truy hoan sắc dục là vô đạo đức hiếu sinh thân hành, không biết thương mình,
thương người, tạo tội ác tày trời.
Trả lời
câu hỏi 4:
“Gạt nỗi
đau sang bên, giấu biệt người nhà, mẹ H đành nhờ bác sĩ giải quyết cho H, để em
có thể đến trường bình thường”. Câu này nói lên người mẹ THIẾU ĐẠO ĐỨC HIẾU SINH THÂN
HÀNH và đồng lõa tội giết người.
Ghê gớm thật,
con người vì danh dự hão, để giữ thể diện, che đậy tội lỗi của con mình mà làm
nên tội giết người. Một thai nhi nằm trong bụng mẹ làm nên tội gì mà phải bị giết
(nạo, móc bỏ).
Bệnh viện Từ
Dũ đã từng chứng kiến và y bác sĩ tiếp tay làm nên tội ác giết người
này. Chỉ thống kê trong một năm 2006 mà số thai nhi bị giết là
18.821. Tội giết người mà không bị luật pháp truy tội. Mỗi năm đều có một số
thai nhi bị giết như vậy thật đáng thương, nhưng biết làm sao hơn, khi mà
chương trình giáo dục đào tạo đạo đức nhân bản - nhân quả chưa có thì sự giết
người này còn nhiều hơn nữa.
Hỡi các cháu
gái thân thương! Các cháu hãy cẩn thận, một phút truy hoan sắc dục là các cháu
phải chịu mọi sự khổ đau đấy. Các cháu có biết không?
Trong sự
truy hoan sắc, dục hậu quả khổ đau và mọi sự xấu xa nhơ nhuốc đổ lên đầu các
cháu, lúc bấy giờ các cháu gái phải gánh trọn mọi sự khổ đau ấy, không ai kê
vai gánh vác cho các cháu đâu. Vì thế khi bước chân vào đời, các cháu phải cẩn
thận với những lời đường mật lừa đảo, vô đạo đức hiếu sinh của những người vô
trách nhiệm.
Đời có rất
nhiều sự đau khổ mà người phái nữ gánh chịu gần hết những sự đau khổ đó, cho
nên khi bước chân ra đời đừng làm như con thiêu thân các cháu ạ! Chỉ biết ánh
sáng mà không biết hậu quả của ánh sáng. Các cháu cứ xem những bà mẹ đi trước
có phút nào người phụ nữ vui trọn vẹn đâu? Vui đó liền khổ đó, vui
có một chút mà khổ thì không sao kể hết. Tội nạo thai, móc thai, tội giết con
thì ai là người trực tiếp và ai là người gián tiếp các cháu có biết không? Bào
thai trong lòng người mẹ mà móc ra bỏ thì các cháu là chủ mưu giết người, còn tất
cả người khác như bác sĩ, người mẹ, người bạn trai mà đồng ý móc bỏ thai nhi đều
là tòng phạm. Các cháu có biết không?
Trả lời
câu hỏi 5:
“Còn
L.H.V 16 tuổi, ba mẹ ly hôn nên từ nhỏ sống với bà ngoại. Phụ bán hàng ở ga Sài
Gòn, V quen biết với nhóm bạn sàn sàn tuổi thường lang thang ở ga. Có lần đi
chơi rồi nhậu say, cả nhóm rủ nhau về nhà một người trong nhóm ngủ. Sau một thời
gian, V thấy trong người đổi khác, được một người bạn hướng dẫn, V đến bệnh viện
Từ Dũ khám và giải quyết hậu quả”. Câu chuyện này nói lên THIẾU ĐẠO ĐỨC HIẾU SINH THÂN
HÀNH của những bậc làm cha mẹ.
Trong cuộc đời
này có những bậc làm cha mẹ vô trách nhiệm, chỉ biết truy hoan theo sắc dục, sống
không chung thủy, nay cặp người này, mai cặp người khác; hoặc rượu chè bài bạc
say xỉn, hung bạo đánh vợ đập con, khiến gia đình tan nát, đi đến cảnh ly dị, bỏ lại
những đứa con thơ dại bơ vơ giữa chợ đời, sống lang thang đầu đường xó chợ, thiếu
tình thương yêu bảo vệ, đùm bọc và dạy dỗ của mẹ cha, thật là đáng thương như
cháu gái trên đây. Kinh nghiệm đời chưa có làm sao không sa vào cạm bẫy của những
người vô đạo đức hiếu sinh, biết truy hoan sắc dục mà chẳng biết chịu trách nhiệm
bổn phận làm chồng, làm cha, để cho cháu gái này một thân phải gánh chịu mọi sự
khổ đau, mọi sự nhục nhã ê chề và còn thêm tội giết con mình.
Xã hội này mọi
người cần phải được giáo dục đào tạo đạo đức hiếu sinh gia đình, cần phải được
cắp sách đến trường học đạo đức, từ trẻ em đến những người lớn tuổi. Nếu đạo đức
hiếu sinh gia đình không được học tập thì con người sống đối với tình chồng
nghĩa vợ, bổn phận với con cái còn kém xa hơn loài thú vật.
Con thiên
nga, con chim quốc là hai con vật rất chung thủy, sống có tình chồng nghĩa vợ.
Khi con này chết, thì con kia nhịn ăn rồi cũng chết theo, chúng không thể nào sống
lẻ bạn và không chấp nhận sống với con chim khác. Loài chim thật là chung tình,
chung thủy mà loài người không thể sánh kịp.
Tội nghiệp
cho cháu gái này cha mẹ ly dị, sống với bà ngoại, không có người
chăm sóc dạy bảo, nên làm sao tránh khỏi bọn con trai vô đạo đức hiếu sinh dùng
những lời đường mật gạt gẫm, làm sao cháu gái không sa vào cạm bẫy tội lỗi muôn
vàn khổ đau, làm khổ mình, giết con mình.
Qua câu chuyện
trên đây, những bậc làm cha mẹ phải thấy bổn phận trách nhiệm đạo đức hiếu sinh
gia đình, khi sinh con ra là phải làm tròn bổn phận làm cha, làm mẹ, làm vợ,
làm chồng:
- Thứ nhất: Vợ chồng không được ly dị. Ly dị
là một hành động thiếu đạo đức hiếu sinh thân hành. Vợ chồng mà ly dị nhau còn
thua loài cầm thú như: chim quốc, thiên nga. Chim cuốc khi con này chết, con
kia kêu suốt thâu đêm và không ăn uống rồi chết theo. Loài chim còn có lòng
chung thủy như vậy, huống là loài người sao lại tệ bạc đổi trắng thay đen,
không biết xấu hổ sao?
- Thứ
hai: Làm chồng
không được vũ phu, hung bạo đánh, chửi mắng vợ là điều phi đạo đức hiếu sinh
thân hành, khẩu hành. Làm người đàn ông cần phải nên tránh những hành động vũ
phu, hung ác vô đạo đức đó, vì những hành động đó chứng tỏ trình độ văn hóa và
đạo đức của người đàn ông quá kém. Người đàn ông chửi mắng,
đánh vợ là con thú vật chứ không phải con người.
- Thứ ba: Làm vợ không được mắng chửi chồng,
ngược lại người chồng cũng như vậy. Nếu vợ chồng mắng chửi, đánh đập nhau là
hai con thú vật chứ không phải con người.
- Thứ tư: Phải đem tình thương đùm bọc dạy
dỗ và bảo vệ con mình đến lớn khôn.
- Thứ
năm: Làm chồng
phải chung thủy với vợ, không được lang chạ với người khác, ngược lại làm vợ
cũng vậy.
- Thứ
sáu: Không được
nạo, móc bỏ thai, đó là một tội ác giết người.
- Thứ bảy: Làm người là phải biết chế ngự
lòng truy hoan sắc dục, vì đó là con đường đau khổ đưa đến làm khổ mình, làm khổ
người.
Tóm lại, làm
cha mẹ phải làm hết bổn phận thương yêu và bảo vệ con cái từ lúc còn nằm trong
bào thai cho đến khi trưởng thành. Có như vậy mới gọi là đạo đức hiếu sinh gia
đình.
Trả lời
câu hỏi 6:
“N.H.A 21
tuổi, ấn tượng ban đầu về cô là một thân hình nhỏ nhắn, gương mặt rất
xinh nhưng xanh xao. H.A đã bỏ thai ba lần ở Hà Nội, vào Từ Dũ
lần này là lần thứ tư. H.A bảo, cô chưa có khả năng nuôi con, vì làm công nhân
lương rất ít, không đủ chi phí cho bản thân, có con sẽ khổ”. Câu chuyện này nói lên người mẹ
trẻ THIẾU ĐẠO ĐỨC HIẾU SINH THÂN HÀNH. Ba lần nhẫn tâm làm tội giết con ở Hà Nội
và một lần giết con ở thành phố Hồ Chí Minh. Một người mẹ trẻ giết bốn đứa con.
Vậy quý phật tử nghĩ sao? Có đáng lên án cháu bé gái này không?
Đây, quý phật
tử hãy nghe cháu gái này nói: “H.A bảo, cô chưa có khả năng nuôi con,
vì làm công nhân lương rất ít, không đủ chi phí cho bản thân, có con sẽ khổ”. Biết
có con sẽ khổ, sao lại chạy theo truy hoan sắc dục để thành tội nhân giết người,
giết con của mình. Một người phụ nữ như vậy có xứng đáng làm người phụ nữ
không?
Lời nói của
cháu gái này là lời nói phi đạo đức hiếu sinh. Biết lương không đủ nuôi bản
thân thì phải ngăn chặn lòng truy hoan sắc dục. Biết ngăn chặn lòng truy hoan sắc
dục là đạo đức hiếu sinh thương mình, thương đứa con vô tội của mình. Cả bốn lần
giết con thì cháu gái này không còn là con người, mà là một ác quỷ.
Con thú còn
biết thương con, cớ sao con người lại tệ hơn con thú. Chúng ta ai cũng biết, bắt
đầu mang bào thai là mang đứa con trong người. Tại sao các cháu không thương giọt
máu của mình thì chắc gì các cháu thương ai. Một người mẹ giết con thì trong cuộc
đời không còn chỗ nào nói. Phải được kết án là những bà mẹ giết con, tội tù
chung thân, tử hình.
Một xã hội
điên đảo, giết người công khai mà vô tội thật đáng trách. Tại sao ngành giáo dục
không giáo dục đào tạo ,hướng dẫn thanh thiếu niên nam nữ, cho chúng thông suốt
sự truy hoan sắc dục là tai hại và đau khổ cho bản thân và xã hội; sự truy hoan
sắc dục còn là con đường nhân quả, luân hồi sinh diệt mang đến muôn vàn sự khổ
đau cho loài người; sự truy hoan sắc dục còn là con đường vô đạo đức hiếu sinh,
thường làm khổ mình, khổ người và khổ cả hai, luôn luôn đem đến mọi sự khổ đau.
Cuộc đời này đau khổ phần lớn là do sự truy hoan sắc dục. Xin quý học viên lưu
ý.
Trả lời
câu hỏi 7:
“T.T.T là
sinh viên năm thứ hai của một trường đại học ở thành phố Hồ Chí Minh, vào phá
thai lần này là lần thứ hai. T có một nhóm bạn con nhà giàu,
thường tụ tập đi nhảy ở các quán bar, vũ trường. Lần đầu tiên T dính bầu là vào
hôm sinh nhật 18 tuổi, T đã dâng hiến đời con gái cho người yêu. Sau khi biết
cô có mang, anh chàng quất ngựa truy phong”. Câu này nói lên THIẾU ĐẠO ĐỨC HIẾU SINH THÂN
HÀNH.
Một sinh
viên đại học năm thứ hai là trình độ kiến thức rất vững vàng, thế mà không biết
ngăn chặn sự truy hoan sắc dục, để trở thành một tội nhân giết người, một người
mẹ giết con. Cháu có thấy không?
Điều đáng
trách là cậu cháu trai này khi truy hoan với người con gái, biết có thai lại nhẫn
tâm bỏ trốn: “Sau khi biết cô có mang, anh chàng quất ngựa truy phong”. Làm
con trai dám làm phải dám chịu, phải thấy trách nhiệm của mình là người cha để
con mình không bị móc bỏ, đó là tội đồng lõa giết con. Cháu có biết không?
Hành động bỏ
trốn trách nhiệm như vậy cháu không xứng đáng làm người, con thú vật còn không
nỡ giết con, huống cậu là cháu trai mà nỡ lòng nào giết con sao? Thế mà cháu lại
bỏ trốn, đó là một điều hèn nhát; là một điều đáng chê trách, không xứng đáng
làm người, cháu còn thua xa loài cầm thú. Con thú vật còn biết
thương con, liều mình bảo vệ cho con, huống cháu là con người, sao cháu tệ quá
vậy? Đức hiếu sinh cháu ở đâu? Cháu có biết không? Cháu là con người hay là ác
quỷ?
Đây là giới
có học thức giết người, giết con. Những sinh viên đại học mà có những hành động
phi đạo đức hiếu sinh như vậy thì phải xem lại nền giáo dục của Bộ Giáo Dục các
nước trên thế giới.
Chương trình
giáo dục đào tạo của Bộ Giáo Dục đang thiếu BỘ MÔN DẠY ĐẠO ĐỨC NHÂN BẢN - NHÂN
QUẢ, vì thế con người có tài mà không có đức. Cho nên hầu hết một số sinh viên
các trường đại học chạy theo dục lạc tầm thường, truy hoan sắc dục để rồi gánh
lấy hậu quả là giết con của mình mang một tội ác rất nặng là tội giết người, mẹ
giết con.
Những tệ nạn
xã hội dẫy đầy, nạn cướp của giết người, nạn hiếp dâm người lớn và trẻ em khắp
nơi, nạn mãi dâm từ thành thị đến nông thôn, nạn nạo thai, phá thai giết trẻ em
còn trứng nước. Thật là đau thương vô cùng!
Vì sự bình
an và hạnh phúc cho loài người trên hành tinh này, chúng tôi xin đề nghị các bộ
Giáo Dục của các nước trên toàn cầu hãy xem lại chương trình giáo dục đào tạo của nước
mình, nếu còn thiếu BỘ MÔN ĐẠO ĐỨC, thì nên dựa vào nền đạo đức nhân bản - nhân
quả của Phật giáo mà biên soạn thành giáo trình và giáo án của các lớp từ Tiểu
học, Trung học đến Đại học, để giáo dục đào tạo đạo đức cho những học sinh và
sinh viên có tài đức song toàn. Có vậy thì những tệ nạn xã hội mới chấm dứt và
mỗi gia đình mới có hạnh phúc, xã hội mới có trật tự, đất nước mới có an ninh
và phồn vinh, thịnh trị.
Thời điểm
khoa học tiến bộ phát triển phục vụ đời sống vật chất cho loài người rất đầy đủ
mọi tiện nghi, thì đạo đức cần phải được nâng cao lên trong tinh thần yêu
thương, đùm bọc lá lành đùm lá rách; trong tinh thần yêu thương biết tha thứ mọi
lỗi lầm của nhau; trong tinh thần yêu thương mọi sự sống trên hành tinh này. Có
sống đạo đức được như vậy thì hành tinh này mới được sự bình an.
Trả lời
câu hỏi 8:
“Khiến T phải
một mình đến bệnh viện giải quyết. Lần này T quen người khác, cũng có thai với
anh ta, nhưng khi chàng đòi cưới để đứa bé có cha thì T không chịu”. Câu này nói lên cháu bé gái này
THIẾU ĐẠO ĐỨC HIẾU SINH THÂN HÀNH.
Con của mình
mà nỡ lòng nào đem giết cho đành, trong khi cha đứa bé đòi hỏi cưới để đứa bé
có cha. Cháu trai này thật gan dạ, dám làm dám chịu, không trốn tránh trách nhiệm
với giọt máu của mình. Cháu trai này có đạo đức hiếu sinh, biết thương mình,
thương con của mình và thương vợ mình. Cháu trai này rất đáng khen, rất đáng
khâm phục, như vậy mới xứng đáng làm con trai; mới xứng đáng làm người thật là
con người.
Người có đạo
đức thì lấy đạo đức làm sự sống của mình thật là tuyệt vời. Nếu ai cũng như
cháu trai này thì mọi người đâu có khổ đau. Còn cháu gái này rất đáng chê
trách, dám chạy theo dục lạc tầm thường, truy hoan sắc dục mà không dám nhận bổn
phận làm mẹ, làm vợ, chỉ biết trốn chạy thật là ích kỷ, nhỏ mọn, hẹp hòi, và
còn gây tội ác giết con mình thật đáng chê trách, và đời đời làm gương xấu cho
mọi người tránh.
Trả lời
câu hỏi 9:
“Cô nhất
định giải quyết cái thai, vì con đường công danh của cô đang ở phía trước. Rhế
là T vác bụng bầu hơn ba tháng vào bệnh viện”. Câu này nói lên THIẾU ĐẠO ĐỨC
HIẾU SINH KHẨU HÀNH. Vì công danh mà cháu gái này quyết tâm giết con mình, thật là
cay đắng; vì công danh mà làm nên tội ác giết người, thật là ghê gớm.
Cháu gái này
là một sinh viên Đại học năm thứ hai. Từ Tiểu học, Trung học đến Đại học, cháu
đã học đạo đức gì mà mở miệng nói lời ác đức như vậy: “Cô nhất định giải
quyết cái thai, vì con đường công danh đang ở phía trước”. Công danh để
làm gì, khi chết rồi cháu có mang theo được những gì công danh không? Còn tội
giết con cháu phải mang theo đấy, và cháu phải trả quả giết con, cháu có biết
không?
Trong cuộc đời
con người sống thì chạy theo danh lợi, do chạy theo danh lợi mà làm nên biết
bao nhiêu tội ác. Khi chết rồi, tiền của vật chất, nhà lầu xe cộ, danh cao chức
phận quan liêu, dù cho làm vua cũng không mang theo một thứ gì cả, chỉ còn mang
theo thiện ác. Vậy mà vì công danh sự nghiệp cháu giết con thì cháu không tránh
khỏi trả nhân quả này: Từ hành động ác giết con của cháu sẽ tương ưng với người
phụ nữ nào cũng nạo thai, móc thai như cháu hiện giờ, thì lúc bây giờ cháu cũng
là một bào thai như con cháu hiện giờ bị móc bỏ vậy. Vì sự vô minh cháu nói một
lời phi đạo đức hiếu sinh, rồi đây cháu không tránh khỏi những tai họa khổ đau.
Thật tội nghiệp cho cháu gái này.
Trả lời
câu hỏi 10:
“Em ơi!
Phòng khám thai ở dưới đất, trên này là nơi bỏ thai”. T trả lời tỉnh bơ:
“Không! Em đi bỏ thai đấy chứ”. Cũng vào phòng tư vấn, cũng lên bàn phẫu thuật,
nhưng mặt T lạnh như tiền, không một chút e ngại hay lo sợ. Câu này nói lên THIẾU ĐẠO ĐỨC
HIẾU SINH KHẨU HÀNH.
Đây, quý học
viên hãy nghe cháu gái đáp một cách giết con rất tự nhiên mà không còn e dè sợ
sệt: “Không! Em đi bỏ thai đấy chứ”. Thai là cái gì? Có phải
là một món đồ phế thải không? Câu nói của cháu gái dường như cháu gái này đem bỏ
một món đồ phế thải không còn dùng được nữa.
Thai là một
đứa bé nhỏ còn nằm trong bụng mẹ. Cháu gái này là một con người, trước kia cháu
cũng là một thai nhi, sao nói lời này thì xã hội đâu còn gì là đạo đức. Phải
không cháu?
Bởi vậy đời
sống của loài người mà có đạo đức thì mới an vui, hạnh phúc. Còn đời sống mà
không có đạo đức thì đời là tiếng khóc than khắp nơi trên thế giới.
Đời không có
đạo đức thì chúng ta phải cùng nhau bắt tay, hợp sức xây dựng nền đạo đức mà một
vĩ nhân ngày xưa đã để lại cho con người. Chỉ vì chúng ta đã bỏ
qua, xem nó không có giá trị bằng những vật chất, vì tin tưởng rằng làm ra nhiều
của cải vật chất thì sẽ sống đời an vui và hạnh phúc. Đó là sự lầm tưởng của những
nhà tư tưởng duy vật biện chứng. Vật chất chỉ là một phần sống của con người.
Con người có hai phần sống rõ ràng:
1- Là vật chất
mà khoa học đã phát minh và đem lại cho con người đầy đủ mọi thứ tiện nghi.
2- Là tinh
thần. Tinh thần là nền đạo đức nhân bản - nhân quả mà loài người đã bỏ quên.
Đứng trước
nguy cơ của xã hội loài người, con người sống trong ác pháp giết con mà không
chút động lòng yêu thương. Đó là một bằng chứng con người đang thiếu đạo đức trầm
trọng.
Còn kịp,
ngay bây giờ các bộ Giáo Dục của các nước trên thế giới hãy tập trung đầu tư
trí óc vào để biên soạn những bộ sách đạo đức nhân bản - nhân quả từ thấp đến
cao cho cả nước mọi người cùng học. Được như vậy là hạnh phúc của loài người biết
bao.
Đây là trách
nhiệm chung của loài người, không riêng cho một quốc gia nào trên thế giới.
Những nhà
trí thức phải thấy bổn phận trách nhiệm của mình hơn bao giờ, vì đó là lợi ích
chung cho toàn cầu.
Trả lời
câu hỏi 11:
“Đừng bao
giờ vì thiếu hiểu biết, hoặc sợ gia đình và xã hội dè bỉu rồi tìm đến các cơ sở
lậu, nhất là những trường hợp thai quá lớn. Hành động dại dột của các em có khi
phải trả giá bằng chính mạng sống của mình. Trường hợp nạo thai lâu dẫn đến thủng
tử cung, phải vào bệnh viện cấp cứu không phải là hiếm”. Lời khuyên trên đây là THIẾU ĐẠO
ĐỨC HIẾU SINH KHẨU HÀNH. Vì sợ gia đình, xã hội dè bỉu mà nỡ tâm giết con mình
sao? Gia đình, xã hội dè bỉu không xấu ác, mà giết con mình mới xấu ác, mới tội
lỗi, các cháu gái có biết không?
Gia đình, xã
hội dè bỉu là một tư tưởng hẹp hòi thiếu đạo đức, không có lối thoát của người
xưa. Họ xem người phụ nữ không chồng mà có thai là xấu hổ.
Khi chúng ta
không tự làm chủ tâm mình vì không học đạo đức hiếu sinh thương mình, thương
con mình, nên không biết phương pháp ngăn chặn lòng ham muốn truy hoan sắc dục,
vì thế đã lỡ có thai thì đâu có xấu xa gì.
Lòng ham muốn truy hoan sắc dục là một quy luật của nhân quả sinh diệt, nếu không học đạo đức hiếu sinh thì không thể nào ngăn chặn được nó. Nó là một nghiệp lực rất mạnh, thúc đẩy tất cả các loài động vật, kể luôn cả loài người đều không thoát ra nghiệp lực này. Hầu hết mọi người trên hành tinh này đều bị nghiệp lực truy hoan sắc dục này sai bảo, cho nên từ già chí trẻ, từ trí thức như các nhà bác học cho chí những người tay lấm chân bùn, ít học ngu dốt đều bị quay cuồng trong nghiệp lực này. Cho nên các cháu trai cũng như các cháu gái mới lớn không được học đạo đức nhân bản - nhân quả thì không thể nào tránh khỏi tội giết con mình. Và khi một lần giết con được mà không ai bắt tội thì sẽ có nhiều lần tiếp tục giết con như các cháu gái trong bài báo này.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét