74-ĐẠO ĐỨC LÀM NGƯỜI -
TẬP 1/ 63
ĐỐT RỪNG LÀ
MỘT HÀNH ĐỘNG PHÁ HOẠI MÔI SINH, TỘI ÁC KHÔNG THỂ THA THỨ ĐƯỢC
Đốt rừng
là một hành động thiếu đạo đức bảo vệ môi sinh, phá hoại môi trường sống. Một
hành động tội ác rất nặng, đối với sự sống của muôn vật trên hành tinh này (Cứu
chữa cháy rừng ở Tây Ban Nha - Ảnh trên Internet)
Một nắm rác,
một tờ giấy vụn, một túi bọc ni lông ném bừa bãi, hành động ấy là những hành động
thiếu đạo đức vệ sinh, hành động như vậy là những hành động phá hoại môi trường
sống. Hành động khạc, nhổ, tiêu tiểu bừa bãi cũng là những hành
động thiếu đạo đức vệ sinh, khiến cho môi trường sống ô nhiễm, bất tịnh, uế trược,
hôi thối, đầy dẫy những loại vi trùng mọi thứ bịnh tật, nhất là vi trùng bệnh
lao phổi, bệnh ung thư, bệnh cùi, v.v…
Nói đến sự
bảo vệ và giữ gìn môi trường sống tức là nói đến đạo đức vệ sinh. Đạo đức vệ sinh là những hành động
hằng ngày của chúng ta không làm ô nhiễm môi trường sống. Không làm ô nhiễm môi
trường sống tức là không làm khổ đau cho mình và cho mọi người.
Từ ngàn xưa
cho đến ngày nay, con người sống trên hành tinh này đã từng xây dựng bao nhiêu
công trình vĩ đại, để phục vụ đời sống tinh thần và vật chất của con người.
Nhưng vô tình chúng ta đã tự huỷ diệt sự sống chung của muôn loài vật khác,
trong đó có chúng ta.
Bằng chứng
hiện giờ, chúng ta đã thấy trước mắt những nhà máy sản xuất ra vật chất để phục
vụ cho đời sống con người, thì thường thải ra những chất khí độc, những chất độc
hoá học. Từ những chất khí hoá học độc đó, đã gây ra nhiều loại bệnh tật cho
con người, cho các loài vật, cũng như làm cho tất cả những loài thảo mộc khô
héo, tàn úa và chết dần mòn.
Nói đến và
kêu gọi mọi người bảo vệ và giữ gìn môi trường sống trên hành tinh này,
mà không nói đến trách nhiệm và bổn phận đạo đức vệ sinh của
con người đối với sự sinh tồn của muôn loài vạn vật, thì chúng tôi e rằng lời
kêu gọi bảo vệ đó chỉ là lời nói suông. Nếu có thật tình cũng chỉ là một việc
làm lấy lệ, cho có hình thức mà thôi.
Nếu có một
luật pháp nào được đặt ra, để bắt buộc mọi người dân phải thi hành luật bảo vệ
và giữ gìn vệ sinh môi trường sống, mà không dạy họ mọi hành động đạo đức về
trách nhiệm và bổn phận giữ gìn vệ sinh môi trường sống, thì chẳng bao giờ họ
tuân hành pháp luật đó. Cũng giống như hiện giờ, luật lệ giao thông được đặt
ra, là để bắt buộc mọi người phải tuân hành, tuân hành là để bảo vệ sinh mạng
chung cho mọi người, nhưng người dân vẫn vi phạm luật giao thông. Vì thế, hằng
ngày tai nạn giao thông vẫn xảy ra đều đều, đã để lại cho đất nước này một sự
đau đớn và mất mát to lớn.
Luật lệ là
giúp cho mọi người sống có an ninh trật tự, thế mà áp dụng luật lệ thì mọi người
sẽ rất khó chịu. Họ chẳng biết trách nhiệm và bổn phận thi hành đạo đức vệ sinh
phải làm như thế nào cho đúng, cho phải. Vì thế từ trước đến nay, người ta chỉ
biết thi hành theo luật lệ giữ gìn vệ sinh, chứ nào có biết đâu lại có đạo đức
vệ sinh môi trường bao giờ. Theo luật lệ vệ sinh, thì họ làm cho lấy có, còn nếu
không có lời kêu gọi nhân dân giữ gìn vệ sinh thành phố sạch đẹp của
nhà nước, thì họ lại sống quăng ném rác bừa bãi, không có chút hành động vệ
sinh nào cả. Họ đâu biết rằng, hành động đạo đức vệ sinh là đem lại sức khoẻ
bình an cho họ; họ đâu biết rằng bịnh tật là do hành động ăn ở ném rác bữa bãi thiếu
vệ sinh.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét