82-ĐẠO ĐỨC LÀM NGƯỜI -
TẬP 1/ 71
SỐNG CÓ ĐẠO
ĐỨC VỆ SINH MÔI TRƯỜNG LÀ SỐNG VĂN MINH
Thực hiện
đạo đức vệ sinh môi trường sống (Thanh niên tình nguyện tham gia nhặt rác, làm
sạch bãi biển Cần Giờ - Ảnh trên Internet)
Chúng ta cứ
thử nhìn từ những người dân ở thành thị, đến những người dân ở nông thôn trong
đất nước của chúng ta, thì chúng ta biết rằng: dân tộc của chúng ta văn minh, sạch
đẹp chưa có, đạo đức vệ sinh môi trường sống chưa đủ. Vì thế, chúng ta yêu cầu
Nhà nước và Bộ Giáo dục hãy quan tâm về vấn đề môn học đạo đức của nhân dân. Nó
phải là hàng đầu so với các môn học khác.
Nếu chương
trình giáo dục học đường mà không có môn học đạo đức nhân bản - nhân quả làm
người, thì một ngàn năm sau dân tộc của chúng ta cũng chưa được gọi là một dân
tộc văn minh trọn vẹn.
Hiện giờ,
người ta tập trung cất nhà san sát dọc theo hai bên đường lộ, như ở thành phố.
Thế mà rác bẩn vẫn cứ ném hai bên lề đường, trông thật là bẩn thỉu. Thế mà mọi
người vẫn ngang nhiên sống, sống trên đống rác bẩn thỉu như vậy mà không cảm thấy
xấu hổ. Nhà nào cũng tường cao rộng lớn đẹp đẽ, sang cả, mà không giữ gìn vệ
sinh môi trường. Chứng tỏ đạo đức vệ sinh môi trường còn quá thấp kém. Đạo đức
vệ sinh môi trường còn quá thấp kém thì làm sao gọi dân tộc của chúng ta là một
dân tộc văn minh được?
Nếu Nhà nước
và Bộ Giáo dục ngay từ lúc này đã thấy trách nhiệm và bổn phận của người lãnh đạo
một đất nước độc lập, thì “toàn dân phải được giáo dục trên một nền
tảng đạo đức nhân bản”, thì cuộc sống của nhân dân mới có an cư, lạc
nghiệp thật sự; thì cuộc sống của nhân dân mới không có những hạng người tiêu cực,
hối lộ, ăn đút lót; thì cuộc sống của nhân dân mới không có những hạng người trộm
cắp, móc túi; thì cuộc sống của nhân dân mới không có những hạng người gian xảo,
lừa đảo, đo thiếu, cân non; thì cuộc sống của nhân dân mới
không có những hạng người cướp tài sản của nhân dân, của nhà nước;
thì cuộc sống của nhân dân mới không có những hạng người đi buôn đồ lậu, trốn
thuế làm hại nền kinh tế quốc gia; thì cuộc sống của nhân dân mới không có những
hạng người đi buôn thuốc phiện, giết hại tuổi trẻ mầm non của tổ quốc; thì cuộc
sống của nhân dân mới không có những hạng người mua bán mãi dâm, làm sỉ nhục
con cháu Trưng Vương, Triệu Ẩu. Làm sỉ nhục con cháu của Trưng Vương, Triệu Ẩu
tức là làm sỉ nhục quốc thể, quốc hồn của dân tộc Việt Nam nước ta.
Này các bạn
phái nữ, các bạn được sanh ra nơi quê hương này và được dưỡng nuôi nơi mảnh đất
này, lớn lên trong tinh thần bất khuất của những bậc anh thư Trưng Vương, Triệu
Ẩu. Lại được mệnh danh là con Tiên, cháu Rồng. Cớ sao các bạn lại vì tiền bạc
mà bán thân mình, làm một món đồ chơi cho người khác? Trong khi Triệu Ẩu
nói: “Tôi muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở
biển Đông; đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, một đời
không làm thê thiếp cho kẻ khác!”. Các bạn nghĩ sao về lời nói này
của tổ tiên chúng ta? Các bạn có thấy hành động của các bạn là thiếu đạo đức
nhân phẩm làm người hay không? Các bạn có thấy hành động của các bạn là làm sỉ
nhục phụ nữ Việt Nam hay không? Các bạn có thấy hành động của
các bạn có còn xứng đáng là con cháu của Trưng Vương, Triệu Ẩu hay không? Câu hỏi
được đặt ra là để cho các bạn tự suy nghĩ và trả lời.
Đạo đức nhân
phẩm mà chúng tôi đã nhắc các cháu nữ trên đây, là vì chúng tôi biết rất rõ các
cháu đã vô tình vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, đưa đẩy các cháu vào cảnh éo
le.
Đạo Đức Làm
Người tập 1, chúng tôi đang nói với quý bạn về đạo đức vệ sinh môi trường sống,
nó là đạo đức xã hội, thế mà lạc đề lại nói sang đạo đức nhân phẩm con người, đạo
đức này thuộc về đạo đức gia đình. Khi nói về sự tai hại của hành động thiếu đạo
đức vệ sinh môi trường, đem lại sự bệnh tật khổ đau cho con người, thì chúng
tôi liên tưởng đến một số các cháu phái nữ đang sống trong bóng tối, mất dần những
nhân phẩm làm con người, và đang chịu đựng những nỗi đau của tinh thần lẫn thể
xác. Nỗi lòng thương yêu các cháu nữ, tuổi đời còn thơ ngây. Hình ảnh khổ đau của
các cháu bức xúc nơi lòng chúng tôi, chúng tôi không thể kềm giữ được để chờ đến
tập 2, là tập sách đạo đức dạy về gia đình mới nói đầy đủ trọn vẹn.
Ở đây, chúng
tôi khéo nhắc nhở những điều này, là để trang bị cho các cháu có một tinh thần
mạnh mẽ, có một nghị lực kiên cường, để các bạn phấn đấu dũng mãnh vượt qua mọi
hoàn cảnh éo le của mình.
Bởi vì,
chúng tôi nghĩ rằng: nếu có đủ sức viết tập 2, nói về đạo đức gia đình thì việc
in ấn liệu chúng tôi có đủ sức in để gửi đến các bạn hay không? Vì sách đạo đức
không thể phát hành đem bán như các loại sách khác. Đạo đức đem cho, tặng
các bạn thì mới nói đạo đức, chứ bán đạo đức mà nói đạo đức thì có đúng không
các bạn? Cho nên, dù chúng tôi có viết được cũng khó có thể in ra được,
vì không có tiền. Mà không in ra được thì làm sao các bạn cũng như các cháu được
đọc, và biết chừng nào mới được học đạo đức? Tập 1, chúng tôi mới nói đến ba
hành động đạo đức đang cần thiết cho xã hội, đang giải quyết những bức xúc, nỗi
đau của xã hội, mà đã trên 300 trang giấy (bản thảo). Với số trang ấy được in
ra thành sách, gửi đến cho các bạn khắp mọi miền đất nước của chúng ta, thì số
tiền ấy rất lớn các bạn ạ! Thế rồi tập 2 chúng ta có cho ra đời được hay không?
Nếu in ra mà chỉ cho một vài người thì tội nghiệp, vì còn biết bao nhiêu người
đang thiếu đạo đức, đang chờ đợi mọi người có bài học đạo đức. Vì biết như vậy,
nên chúng tôi khéo nhắc các cháu về đạo đức nhân phẩm làm người. Nếu tập 2
không in ra được, thì chúng tôi cũng có lời nhắc nhở khuyên các cháu và các bạn
tiến bước trên đường đời không lầm lỗi về đạo đức làm người.
Tuổi chúng
tôi cũng sắp đến 75[3], chỉ còn 20 ngày nữa thôi.
Thân vô thường và sức khoẻ càng lúc càng suy giảm, không biết chúng tôi có làm
tròn bổn phận mà các bạn đang hướng về chúng tôi chăng? Mỗi hành động sống của
các bạn hằng ngày có là hành động đạo đức? Nếu vô tình các bạn không biết, thì
hành động ấy sẽ trở thành hành động vô đạo đức, nó sẽ làm khổ bạn và sẽ làm khổ
người khác. Vì thế mà chúng tôi nói ra, tuy ngắn gọn vì không phải chỗ nói đạo
đức này, vì chúng tôi đang nói đạo đức vệ sinh môi trường sống. Nhưng ở đây
cũng nói lên được lòng thương yêu bình đẳng của chúng tôi đối với các bạn nam
cũng như nữ.
Xét cho
cùng, chương trình giáo dục của đất nước chúng ta chưa đặt nặng về môn học đạo
đức nhân bản, cho nên không những riêng chị em, mà mọi người dân trong cả nước
đều không hiểu biết về đạo đức làm người. Bởi đạo đức làm người rất là rộng rãi
bao la, vì nó là những hành động sống hằng ngày của con người. Những hành động
không làm khổ mình, khổ người là hành động đạo đức, còn ngược lại là thiếu đạo
đức.
Nói về đạo đức,
người ta hiểu quá đơn giản. Người xưa để lại có bao nhiêu đạo đức thì người nay
nhai lại bấy nhiêu, mà còn bỏ bớt, vì không hợp thời. Mặc dù trong các trường học
đều có nêu lên khẩu hiệu “TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN”. Học văn thì có rất nhiều
môn học, và dạy rất kỹ vào những chi tiết của các môn học đó, để thi tốt nghiệp,
lấy cấp bằng, chứng nhận khả năng học thức hiểu biết của mình. Còn học lễ thì
có những bài “học qua loa cho lấy có, dạy đại khái rồi đánh giá chung
chung theo từng hạng yếu - trung bình - khá - khá tốt, đến tốt. Song, những học
sinh được hạng đạo đức khá trở lên vẫn là những nạn nhân của tệ nạn xã hội”. Làm
cho nhà trường và phụ huynh học sinh phải ngỡ ngàng, chua xót.
Do chương
trình giáo dục thiếu chú trọng về đạo đức làm người; do không nghiên cứu biên
soạn ra bài tập thực hành về đạo đức và không có hệ số điểm rõ ràng, nên tai nạn
giao thông thường xảy ra hằng ngày. Lòng thương yêu của con người đối với sự sống
của người khác và loài vật khác không có, thì làm sao tránh được nạn trộm cắp,
cướp của, giết người, hiếp dâm, đút lót, hối lộ, v.v… thì làm sao tình trạng
người làm những điều phi pháp khác mà không xảy ra. Vì không có đạo đức bảo vệ
và vệ sinh môi trường sống, nên mới có nạn xì ke, ma tuý, mãi dâm làm cho phong
hoá Việt Nam ngày càng bại hoại và đi về hướng không tốt đẹp.
Một đất
nước độc lập thì nhân dân phải được giáo dục đạo đức. Đó là điều cần thiết
và quan trọng nhất để xây dựng quê hương văn minh, giàu đẹp và
hưng thịnh.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét