85-ĐẠO ĐỨC LÀM NGƯỜI -
TẬP 1/ 74
LÀ CON NGƯỜI KHÔNG THỂ SỐNG XẢ RÁC NHƯ LOÀI THÚ VẬT
Sống
chung với rác bẩn như thế này thì đâu có xứng đáng là đời sống của con người
văn minh (Không khí ô nhiễm trầm trọng và rác thải bừa bãi khắp nơi là 2 vấn đề
nhức nhối ở Mumbai, Ấn độ - Ảnh trên Internet)
Sống
chung với rác bẩn như thế này thì đâu có xứng đáng là đời sống của con người
văn minh (Không khí ô nhiễm trầm trọng và rác thải bừa bãi khắp nơi là 2 vấn đề
nhức nhối ở Mumbai, Ấn độ - Ảnh trên Internet)
Một đất nước
mà nhân dân còn mê tín, cúng bái cầu khẩn cho tai qua nạn khỏi, bệnh tật tiêu
trừ, hoặc còn nhờ vào thế giới siêu hình ban phước lành, mà bảo
rằng nước đó văn minh thì chúng tôi e rằng người ta đã lạm dụng hai chữ văn
minh, chứ chưa thật sự văn minh.
Một đất nước
mà nhân dân trong nước đó còn tin có linh hồn người chết, có quỷ, có ma, có bùa
chú linh thiêng, có thần thông phép thuật, họ không biết đó là một ảo thuật nội
tâm của con người. Mà bảo rằng nhân dân nước đó văn minh, thì chúng tôi e rằng
người ta đã xử dụng hai chữ văn minh chưa đúng chỗ.
Một đất nước
mà nhân dân còn ném rác bừa bãi, xe cộ chạy qua là khói và bụi bay ngộp trời.
Trước nhà, ngoài ngõ, sau hè, lề đường đều đầy rác bẩn. Sống không giữ gìn và bảo
vệ môi trường trong sạch như vậy, mà bảo rằng dân nước đó văn minh thì chúng
tôi làm sao tin được. Chính những hành động sống của dân nước đó chứng minh rằng
họ chưa văn minh. Và chúng ta cũng có thể xác định họ chưa biết văn minh như thế
nào? Phải không hỡi các bạn?
Một đất nước
mà tai nạn giao thông còn xảy ra, người dân còn phạm luật lệ đi đường, mà bảo rằng
đất nước đó văn minh thì chúng tôi không chấp nhận. Tại sao vậy? Tại vì nhân
dân đất nước đó không hiểu biết đạo đức giao thông, không thấy bổn phận và
trách nhiệm của mình là phải giữ gìn và bảo vệ sự sống của nhau.
Họ cứ tưởng
rằng văn minh là phải có phi thuyền không gian, đi chinh phục
các hành tinh trong vũ trụ, phải có vũ khí tối tân như: bom nguyên tử hạt nhân,
vi trùng…; phải có xe hơi trang bị đầy đủ tiện nghi…; phải có nhà cao cửa rộng
hằng trăm tầng, ngàn tầng…; Phải có những kiến trúc như bảy kỳ quan thế giới;
phải có những siêu lộ viễn thông, thông tin nhanh chóng trong chớp mắt…; phải
có những máy vi tính điều khiển như bộ óc của con người, v.v… Những văn minh
trên đây là những văn minh vật chất, coi chừng nó sẽ mang đến sự hoại diệt môi
trường sống trên hành tinh này. Hầu như văn minh về tinh thần của loài người
chưa phát triển, chỉ còn nhai đi, nhai lại những đạo đức cặn bã của người xưa.
Vì thế, sách vở khoa học thì nhiều, mà sách vở đạo đức thì không có. Cho nên bảo
rằng đạo đức của con người trên thế giới đang xuống dốc.
Nếu chúng ta
thiếu sự phát triển văn minh tinh thần (đạo đức nhân bản), mà cứ để nhân dân sống
trong tinh thần mê tín và mải miết chạy theo văn minh vật chất, thì chúng tôi e
rằng hai chữ văn minh chưa đúng nghĩa. Nếu đứng về sự phát minh khoa học mà bảo
rằng văn minh, thì chúng tôi e rằng sự văn minh ấy còn phiếm diện. Cho nên, một
đời sống được gọi là văn minh thì phải gồm có hai khía cạnh:
1- Văn minh vật chất (tiến bộ và phát triển cơ giới, điện năng và điện tử, v.v…)
2- Văn
minh tinh thần (tiến bộ và phát triển nền đạo đức nhân bản - nhân quả, v.v…)
Một đời sống
có đạo đức đầy đủ, mà vật chất không được phát triển theo chiều hướng khoa học
thì cũng chưa được gọi là văn minh.
Thời vua
Nghiêu, vua Thuấn bên nước Trung Hoa, có thể gọi là một nước văn minh trong thời
đại đó. Đó là thời thịnh trị và đạo đức nhất của đất nước này. Nhưng đối với thời
đại của chúng ta hiện giờ, thì không được gọi đó là văn minh toàn diện. Chỉ được
gọi đó là một sự tiến bộ hướng đến nền văn minh của nhân loại. Nhưng chúng ta
nên biết, thời đó người Trung Hoa vẫn phát triển về văn minh vật chất, để thoát
ra cuộc sống ăn lông ở lỗ như loài thú vật. Và cũng đồng thời phát triển văn
minh tinh thần, xây dựng nền đạo đức nhân bản để thoát ra khỏi bản chất của
loài thú vật, mà người dân Trung Hoa mãi mãi ca ngợi và hãnh diện về thời đại
đó. Xem đó, chúng ta quả quyết xác định: “Thời đại đó là thời đại văn
minh thật sự của loài người, mà người dân Trung Hoa đại diện cho loài người”.
Vì nó mang đầy đủ hai tính chất của nền văn minh: “Tinh thần và vật chất”. Tuy
rằng thời đó chưa có cơ giới, điện năng, điện tử… như chúng ta bây giờ.
Còn thời đại
của chúng ta, về vật chất khoa học có phát triển, nhưng không nên lấy những (203) thành
quả của khoa học mà gọi đó là văn minh của nhân loại thì không đúng. Vì nó còn
phiếm diện về mặt đạo đức, Ở đây chúng ta chỉ được xem khoa học là một sự tiến
bộ, hướng đến nền văn minh của nhân loài. Vì nó còn thiếu sự văn minh tiến bộ về
tinh thần, tức là đạo đức nhân bản chưa được tiến bộ và phát triển, như trên
chúng tôi đã nói.
Vậy, chúng
tôi xin kêu gọi các nhà bác học, đã phát minh được khoa học vật chất, phục vụ đời
sống con người rất tiện nghi, thì cũng nên phát triển nền đạo đức nhân bản -
nhân quả, để trọn vẹn là nền văn minh của nhân loại.
Người ta bảo
rằng, các nước Tây phương là các nước văn minh. Theo chúng tôi được biết, các
nước Tây phương có phát triển về khoa học vật chất, nhưng về đạo đức nhân bản
thuộc về tinh thần thì người Tây phương được lồng ghép trong những đạo luật giữ
gìn vệ sinh môi trường sống, nếu người dân nào vi phạm thì bị phạt tiền rất nặng.
Do vì luật pháp bảo vệ môi trường sống mà người dân thi hành một cách “bị
bắt buộc”, chứ không phải ý thức hay thấy được trách nhiệm và bổn phận
của họ về đạo đức vệ sinh và bảo vệ môi trường sống mà thi hành. Biết rõ như vậy,
thì người Tây phương chưa hẳn là những người văn minh nhất thế giới.
Chứng tỏ người
Tây phương chưa văn minh toàn diện, vì sự khôn ngoan của họ
trong sản xuất để tránh khói bụi, khí độc và những chất độc thải ra từ trong
các nhà máy. Họ đã di chuyển những nhà máy sản xuất đồ gia dụng như: xà bông, bột
ngọt, rượu bia, rượu vang, các loại máy móc, v.v… đến các nước chậm tiến để sản
xuất. Và những nhà máy này đã thải ra những chất độc làm ô nhiễm môi trường sống
tại những nước nhược tiểu này. Nhân dân tại những đất nước này phải gánh chịu
những hậu quả nhiễm độc khốc hại. Chỉ vì chạy theo hai chữ văn minh vật chất mà
phải chịu khổ đau.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét