GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI ĐẠO ĐỨC LY THAM - TẬP 1/ 43
TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI/ 4
Người có bản
chất lưu manh , hung dữ là người ăn ngược, nói ngạo thường hay thích đánh đá,
ngang tàng phách lối.
Đức Thị thuộc
về loại người này; loại người mà mọi người hiền lành ai cũng lánh xa. Vì gần những
hạng người này chỉ có đánh đá đâm chém tạo ra nhiều sự khổ đau cho nhau. Ca dao
nói: “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”. Cho nên ở đời chúng ta nên chọn người
có đạo đức làm bạn, vì chọn bạn chơi với nhau là người có đạo đức thì sẽ mang lại
sự yên vui và hạnh phúc cho nhau. Còn chọn bạn chơi với nhau là những người vô
đạo đức lưu manh, hung dữ sẽ có ngày mang họa vào thân.
Đạo đức là
trên hết, trong cuộc đời này chỉ có đạo đức mới đem lại hạnh phúc cho mình cho
người; mới đem lại sự bình an cho chúng ta trên cõi đời này. Vì thế mọi người
phải học đạo đức cho thấm nhuần thì lợi ích rất lớn cho mình, cho gia đình và
cho xã hội.
14- “Số
tiền đó không lớn, nhưng Thị cảm thấy tức tối rằng mình: “bị sỉ nhục vì mấy chục
bạc”. Hậm hực ra về với ý nghĩ sẽ kiếm tiền rồi đến “ném vào mặt chúng nó cho hả
giận!” Câu này
dạy SỰ TỨC GIẬN LÀM MÊ MỜ LÝ TRÍ THIẾU ĐỨC HIẾU SINH Ý HÀNH.
Đức Thị kêu
rượu mà bắt người khác trả tiền, đó là một việc làm quá sai, thế mà tâm mê mờ
không thấy còn sinh ra tức giận, muốn đánh người khác, nếu mọi người không can
ngăn thì án mạng sẽ không xảy ra nơi nhà bà cụ Nén. Đúng Đức Thị là người lưu
manh, hung dữ không phải là người có đạo đức. Nếu đức Thị được học đạo đức thì
chắc chắn không xảy ra vụ án giết người và Đức Thị cũng không trở thành người
lưu manh hung dữ, mà sẽ là người tốt.
Bản chất côn
đồ lưu manh, hung dữ không phải có sẵn trong Đức Thị mà có được như ngày hôm
nay là do Đức Thị đã nhiễm ô bởi xã hội mọi người sống không đạo đức, nhất là
trong gia đình Đức Thị những người lớn như cha mẹ , anh chị em đều lưu manh
hung dữ thì con cái mới chịu ảnh hưởng và ngày ngày huân tập tính ngang bướng,
ngang ngược nên đến nay đã huân tập trở thành những tay lưu manh, du đãng thật
thụ.
Con người mới
sinh ra như một cây tre non dễ uốn nắn theo khuôn phép. Vì thế trẻ con nên cho
học đạo đức, vì có học đạo đức sau này chúng sẽ không trở thành những tên lưu
manh hung dữ, nhờ đó mà xã hội mới không xảy ra biết bao tai họa do trộm cắp cướp
của giết người.
Bởi vậy muốn
cho tệ nạn xã hội chấm dứt thì chỉ có mọi người dân trong nước phải học tập đạo
đức nhân bản – nhân quả làm người sống không làm khổ cho nhau thì đất nước mới
yêu vui, gia đình mới hạnh phúc và xã hội mới có trật tự, an ninh thật thụ.
15- “Nghĩ
là vậy nhưng biết kiếm tiền ở đâu? Gã thanh niên vừa đi bộ lững thững trên đường
làng vừa miên mang suy nghĩ. Bỗng trong đầu hắn lóe lên một địa chỉ: Phải rồi
.. bà Nén! Hắn đi nhanh về phía căn nhà cô quạnh của cụ 73 tuổi, em ruột bà nội
hắn. Câu này dạy THIẾU
ĐỨC HIẾU SINH VÀ ĐỨC LY THAM Ý HÀNH.
Muốn cướp giựt
của ai đều phải có sự tư duy suy nghĩ kỹ rồi mới tìm ngay địa chỉ đó mà hành sự
cướp giựt. Đức Thị đã tìm ra địa chỉ. Một bà cụ già 73 tuổi mà đến cướp giựt
thì đâu có gì khó khăn, vì bà cụ già yếu thì đâu còn sức chống cự nên Đức Thị
thi hành cướp giựt một cách dễ dàng không mấy khó khăn, không mấy mệt nhọc.
16- “Tội
ác tàn độc. Là cháu họ Thị biết rõ cụ rất nghèo, nhưng bây giờ vẫn còn là đầu
tháng, chắc chắn số tiền nhà nước trợ cấp cứu đói cho cụ vẫn còn, trong lúc hắn
chỉ cần 30.000 ngàn đồng để rửa nhục, hắn bước lên thềm nhà và kéo cánh cửa
hông.
Bên trong
nhà, cụ với đôi mắt mù loà mò mẫm đi về phía cửa và hỏi: “Đứa nào vô nhà vậy
bây? Thị cũng lên tiếng: “Con ..Thị đây mà”.. cụ Nén đứng lại giữa nhà, những nếp
nhăn nheo trên khuôn mặt càng nhiều thêm vì.. khó chịu bà còn lạ gì thằng cháu
hỗn láo này. Mấy tháng trước nó cũng đến xin tiến, bà từ chối thì nó buông lời
hăm dọa.
Nghĩ đến
đó bà còn cảm thấy tức giận và nói thẳng: “Tao không có tiền, mày muốn thì giết
tao đi” ý nghĩ bằng mọi cách phải có tiền đã thôi thúc Thị khiến gã chẳng còn một
chút tình người, Thị nổi điên với lời thách thức của bà cụ và cầm con dao lấy từ
nhà bếp đâm thẳng vào cổ của bà cụ Nén”. Câu này dạy THIẾU ĐỨC HIẾU SINH và ĐỨC LY THAM THÂN
HÀNH.
Biết bà cụ
nghèo chỉ sống với số tiền trợ cấp 200.000 đồng mỗi tháng của Nhà nước, đó chứng
tỏ nhân quả quá khứ keo kiệt của bà cụ nên hiện tại bà cụ rất nghèo sống vào
người khác. Nếu bà cụ Nén có học đạo đức nhân bản - nhân quả chắc chắn với đức
hiếu sinh lòng bà cụ sẽ rộng rãi không ích kỷ, bỏn xẻn và vui lòng bố thí cho đứa
cháu lưu manh, côn đồ. Do đức hiếu sinh khiến cho đứa cháu giảm bớt hung dữ lưu
manh, trở thành thân thiện đối với bà cụ thì cái chết của bà không thể xảy ra.
Bởi vậy học đạo rất cần cho cuộc sống hàng ngày giao tiếp với mọi người. Chuyện
lớn xé thành nhỏ. Nếu bà cụ Nén biết bố thí cho cháu Đức Thị 30.000 đồng và vui
vẻ khuyên Đức Thị: “Nay bà cho cháu, nhưng cháu đừng uống rượu, uống rượu nhiều
cháu sẽ bị bệnh và sẽ khổ thân cháu ạ!”. Do lòng yêu thương và biết bố thí tiền
bạc và lời ái ngữ thì cháu Đức Thị đâu có mang án tử hình.
Tóm lại học
đạo đức có lợi như vậy, chúng tôi ước nguyện mọi người ai ai cũng đều được học
đạo đức.
17- “Sau
khi gây án, hắn bỗng hoảng sợ với suy nghĩ: Dấu tay của mình chắc chắn sẽ còn
lưu lại trên người bà cụ, hình ảnh của mình vẫn còn in trong tròng mắt bà. Công
an sẽ biết… Một kế hoạch phi tang tội lỗi nhanh chống được thực hiện, hắn vội
vàng vơ lấy tấm chiếu cũ và tất cả số quần áo đang có trong nhà phủ lên người
bà cụ rồi chăm lửa đốt. Đã tạm yên tâm, hắn đi ra cửa trước, khép cửa lại rồi
chui ra qua lỗ hổng ở hàng rào dâm bụt để đi về nhà mình bằng con đường tắt, nhằm
tránh sự chú ý của mọi người. Đến bụi chuối um tùm phía sau nhà bếp gã lúi húi
đào một cái lỗi rồi bỏ bộ quần áo đang mặc dính máu vào đó, nhờ ngọn lửa phi
tang, chờ cho tất cả ra tro, y lấp đất lại, ra giếng rửa sạch tay chân rồi vào
nhà nằm ngủ, sáng hôm sau nghe chị Hoa kêu cửa. Thị vờ như tình cờ chạy sang
nhà cụ Nén hô hoán nhằm đánh lạc hướng mọi người”. Câu này dạy THIẾU ĐỨC THÀNH THẬT
THÂN HÀNH, KHẨU HÀNH.
Đức Thị
không được học đạo đức nên gây ra tội giết người lại thêm một tội nữa là tội dối
trá và rất dã man (đốt xác bà cụ, chôn dấu áo quần dính máu, hô hoán, kêu
khóc).
Đó là hành động
vô đạo đức từ tội lỗi này dẫn đến tội lỗi khác. Bởi vậy xã hội không trang bị
những lớp học đạo đứccho toàn dân, nên những nỗi đau lòng không thể nào tránh
khỏi. Hiện nay chúng ta đang ngồi yên tại đây bình an, nhưng hãy đến bệnh viện
thì ngày nào cũng có những người bị chết, bị thương do tai nạn giao thông; có
những người bị chết bị thương do trộm cướp, du côn du đãng đánh nhau đâm chém.
Nhưng hãy đến những nơi cơ quan Công an giữ gìn trật tự, an ninh xã hội, nơi cơ
quan điều tra tội phạm thì biết bao nhiêu là người phạm pháp luật, kể sao cho hết
.
Người không
có đức hiếu sinh thì không có đức ly tham, không có đức ly tham thì sát sinh,
trộm cắp, tà dâm, vọng ngữ, uống rượu thì không thể nào tránh khỏi. Từ phạm phải
những lỗi này thì sẽ phạm vào những lỗi khác rất dễ dàng. Như Đức Thị cho chúng
ta thấy rất rõ: “Bắt đầu từ chỗ phạm vào lỗi uống rượu, từ chỗ uống rượu dẫn đến
tội cướp giựt tiền bạc; từ chỗ cướp giựt tiền bạc dẫn đến tội giết người; từ chỗ
giết người dẫn đến tội lừa đảo; từ tội lừa đảo dẫn đến bản án tử hình.
Cho nên người
có đạo đức NGŨ GIỚI rất lợi ích cho mình, cho gia đình và xã hội.
Trong đạo Phật
Ngũ Giới là đức hạnh sống hằng ngày của người Phật tử, thế mà người Phật tử đã
THỌ TAM QUY, NGŨ GIỚI mà lại không sống đức hạnh của TAM QUY và NGŨ GIỚI. Mà lại
theo lối sống tội ác gây bao đau khổ cho mình, cho ngưòi.
Thọ có nghĩa
là chấp nhận sống với những giới luật đức hạnh này, nhưng phần đông Phật tử “THỌ”,
nhưng lại không sống với những giới luật đức hạnh và như vậy thọ có hình thức.
Cho nên bao nhiêu tội lỗi của người Phật tử vẫn còn nguyên vẹn vẫn không thay đổi
chút nào.
Phật tử
không sống giới luật đức hạnh không phải lỗi của người Phật tử mà lỗi của người
thầy làm lễ thọ TAM QUY NGŨ GIỚI. Khi thọ TAM QUY NGŨ GIỚI xong thì vị thầy phải
chịu trách nhiệm là hướng dẫn giảng dạy đúng phương pháp sống đức hạnh TAM QUY,
NGŨ GIỚI. Có như vậy thì người Phật tử làm sao gây ra bao nhiêu tội lỗi.
Thọ Tam Quy,
Ngũ Giới rồi mà uống rượu vẫn còn uống rượu, ăn thịt chúng sinh vẫn còn ăn thịt
chúng sinh, nói dối, lấy của không cho vẫn còn nói dối, lấy của không cho, thậm
chí có người còn tà dâm. Như vậy những tội lỗi này về ai? Như chúng tôi đã nói ở
trên: Người Phật tử gây ra tội lỗi là trách nhiệm của ông thầy làm lễ THỌ TAM
QUY NGŨ GIỚI.
18- “Dã
man tàn độc đến lúc không còn nhân tính, Nguyễn Đức Thị, sinh năm 1982 đã bị
tuyên mức án tử hình cho hai tội giết người và cướp tài sản”. Câu này dạy NHÂN QUẢ NGHIỆP BÁO do
THIẾU ĐỨC HIẾU SINH và ĐỨC LY THAM THÂN, KHẨU, Ý HÀNH nên mang đến bản án tử
hình.
Nhân quả
nghiệp báo Đức Thị làm Đức Thị phải gánh chịu hậu quả của việc làm ác: Cướp tiền
bạc, giết bà cụ Nén và dối gạt lừu đảo cơ quan Công an.
Ngày đền tội
ác không thể tránh khỏi chỉ còn thời gian trả nghiệp báo nhân quả mà thôi. Nhưng
nhân quả không phải trả một kiếp này mà còn phải trả nhiều đời, nhiều kiếp. Nỗi
đau khổ này mãi mãi sẽ không bao giờ dứt. Luật nhân quả ghê gớm lắm xin quý vị
lưu ý: Nhân quả nghiệp báo phải trả ba đời.
Đối với Đức
Thị chỉ có 30.000 đồng mà lãnh bản án tử hình thì thật là uổng cho một kiếp người,
tuổi trẻ ít học, nông nổi vô đạo đức, để lại một tiếng xấu muôn đời.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét