331-RÈN NHÂN CÁCH ĐẠO ĐỨC GIA ĐÌNH: BÀI LÀM 4
ĐOẠN 4: “Khi công việc đã gần xong,
thì ông Hồ Ngọc Lâm đứng từ phía hàng rào bên cạnh rẫy của gia đình O gọi em
sang nhờ tí việc, nghĩ ông Lâm là hàng xóm láng giềng (rẫy của 2 gia đình bên cạnh),
hơn nữa ông lại là bạn thân, là anh em kết nghĩa với bố nên O rất sẵn lòng. Ông
Lâm dẫn O đi lòng vòng một chút, khi đến bên bụi chuối giữa rẫy thì bất ngờ ông
vật em té xuống và bắt đầu thực hiện hành vi đồi bại”. Câu
này dạy đạo đức gì?
ĐÁP ÁN: Thiếu Đức Thành Thật Khẩu Hành
Và Thiếu Đức Ly Tà Dâm Thân Hành.
GIẢI
TRÌNH ÁN: Biết
nhân quả đời trước nên cháu O phải chịu trả quả, nhưng điều chúng ta đáng nói ở
đây là ông Lâm, một người lớn tuổi như cha mẹ, chú bác của cháu O. Sao ông nỡ
nhẫn tâm làm một điều tồi tệ, làm một điều không có suy nghĩ. Việc ông làm như
vậy có đúng không? Ông là con người chứ đâu phải là con thú, khi hiếp dâm cháu
O thì ông kêu cha mẹ cháu O bằng gì???
Một cháu bé
tuổi còn học trò đáng con cháu của ông, thế mà hiếp dâm được à! Hiện giờ ông
nhìn mặt được ai, nhìn vợ, nhìn con, nhìn mọi người hàng xóm có được không? Một
phút không làm chủ tâm để tâm chạy theo sắc dục hiếp dâm trẻ em thì mặt mũi nào
còn nhìn ngó ai. Sống trên đời này là sống với mọi người, có xóm, có làng, có
người này kẻ kia, chứ đâu phải sống có một mình ông. Cho nên làm một việc gì mà
thiếu suy nghĩ chỉ trong một phút thì hậu quả cũng không lường được. Phải không
quý vị?
Bởi vậy đức
Phật dạy: “Trước khi làm một điều gì thì phải suy nghĩ những hậu quả của việc
làm đó rồi mới làm”. Bài học ngàn vàng đã dạy cho mọi người: “Phàm
làm một việc gì đều phải suy nghĩ hậu quả của việc làm ấy”. Ông
Lâm làm mà không suy nghĩ nên hậu quả không thể lường được, danh
dự ông không còn, bị mọi người khinh chê, rồi đây ông còn phải bị tù tội ít nhất
cũng 10 năm, và như vậy cuộc đời của ông còn giá trị gì? Ông chỉ là một con vật
mang hình người.
KẾT LUẬN
VÀ ÁP DỤNG: Danh
dự của con người là ở đức thành thật, người sống với đức thành thật là người biết
bảo vệ uy tín của mình, người sống thiếu đức thành thật là người tự chà đạp lên
uy tín của mình, làm mất niềm tin với mọi người. Bởi vậy uy tín là một vấn đề
quan trọng trong cuộc sống giao tiếp với mọi người, nhất là cuộc sống làm ăn với
nhau phải có qua có lại mà dối trá không thành thật thì mọi người đều tránh xa,
họ không dám chơi thân và không dám giao phó những trọng trách quan trọng.
Người dối
trá là người thiếu thành thật với mình, với người. Người thiếu thành thật là
người dám làm những điều gian ác có thể đi đến hãm hại người khác. Vì thế trên
đời này chúng ta cần phải chọn người thành thật mà giao tiếp, mà trao đổi những
điều hay lẽ phải với nhau, còn nếu gặp những người không thành thật thì nhất định
không nên thân cận.
Muốn sống với
đức thành thật thì hàng ngày phải tác ý: “THÀNH THẬT LÀ MỘT ĐỨC HẠNH TẠO LÒNG
TIN CỦA MỌI NGƯỜI, UY TÍN CON NGƯỜI LÀ Ở ĐỨC THÀNH THẬT. NGƯỜI
THIẾU ĐỨC THÀNH THẬT LÀ NGƯỜI ÁC, CẦN NÊN TRÁNH XA”.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét