Thứ Hai, 2 tháng 1, 2023

339-RÈN NHÂN CÁCH ĐẠO ĐỨC GIA ĐÌNH: BÀI LÀM/ 1

 

339-RÈN NHÂN CÁCH ĐẠO ĐỨC GIA ĐÌNH: BÀI LÀM/ 1

ĐẠI Ý

Tai nạn giao thông đã để lại một nỗi đau thương cho gia đình cháu Cẩm Tiên, đó chính là: “THIẾU ĐỨC HIẾU SINH CẨN THẬN GIAO THÔNG”.

PHÂN ĐOẠN

Bài này có 9 đoạn

ĐOẠN 1: “Nhìn bé Chu Nguyễn Cẩm Tiên (sn 1994) nằm bất động trên nền phòng trọ như con búp bê, hỏi gì cũng không biết, ánh mắt vô hồn cứ nhìn trân trân lên trần nhà, khiến ai tới thăm cũng nhói lòng”. Câu này dạy đạo đức gì?

ĐÁP ÁN: Nhân Quả Nghiệp Báo Tiền Kiếp.

GIẢI TRÌNH ÁN: Nhìn cháu bé Chu Nguyễn Cẩm Tiên ai mà không đau lòng. Phải không hỡi quý vị? Một cháu bé hiền lành ngoan ngoãn, thế mà tai nạn giao thông đã biến cháu thành cây cỏ thực vật, chỉ có đời sống mà chẳng còn biết điều chi xảy ra xung quanh. Thật là thương tâm.

Nhân quả sao khắc nghiệt quá vậy? Sao lại nhắm vào một gia đình bất hạnh nghèo khổ, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, chỉ có một người mẹ lao động chính, phải quần quật suốt ngày để nuôi con. Vậy mà tai nạn giao thông không tha thứ, lại mang đến cho gia đình này một tai họa thảm khốc?

Không đâu quý vị ạ! Nó không khắc nghiệt đâu quý vị! Nhân quả là một đạo luật rất công bằng và công lý, nó thuộc về toà án lương tâm, vì vậy quý vị làm những điều ác nào mà lương tâm quý vị lại không biết? Luật nhân quả thi hành bản án là không sai một li hào nào, tức là xử phạt không oan ức một vụ án nào cả. Bởi vậy biết bao nhiêu sự vô tình của chúng ta đã gây thương tật và sự chết chóc cho tất cả những loài chúng sinh đang sống quanh ta. Nhiều khi chúng ta hành động bằng tay, chân, làm việc, bước đi, cầm nắm thiếu tĩnh giác, vô tình gây đau khổ và chết chóc chúng sinh mà không hay biết, nhưng luật nhân quả đều ghi chép tất cả những điều ác đó, để đến khi ngày giờ trả quả, tức là ngày giờ kêu án thì quý vị thọ án, nặng hay nhẹ đều theo hành động ác nhiều hay ác ít của mỗi cá nhân con người.

Ví dụ: Vô tình chúng ta đi không lưu ý dưới bước chân của mình là chúng ta cũng làm điều ác đó. Khi vô tình bước đi chúng ta không để ý là sẽ gây ra biết bao nhiêu sự đau khổ của các loài côn trùng, kiến, bọ, sâu rầy đang sống trên mặt đất, trong cỏ cây, trong hoa lá dưới chân chúng ta.

Đây chỉ là sự vô ý đã làm cho chúng sinh đau khổ theo từng bước chân đi của chúng ta. Vì vậy đức Phật dạy chúng ta phải tĩnh giác từng niệm bước đi để ngăn ác và diệt ác pháp, tức là chúng ta luôn luôn tĩnh giác tránh vô tình làm hại chúng sinh.

Bởi vậy chúng ta hãy tập luyện cho thành thói quen khi đi, đứng, khi nằm, ngồi đều phải tĩnh giác, tránh không làm mất sự an vui hạnh phúc của các loài chúng sinh đang sống quanh ta. Bởi vậy pháp tĩnh giác là một phương pháp tạo sức cẩn thận kỹ lưỡng để phá tan sự vô tình mà chúng ta thường mắc phải. Cho nên cố gắng tu tập tĩnh giác là khởi lòng thương yêu, không làm đau khổ chúng sinh nữa, huống là mọi người hữu tình cố ý giết hại chúng sinh để ăn thịt. Thật là đau lòng, phải không quý vị? Mọi người đều có sự sống bình đẳng như nhau sao lại nỡ nhẫn tâm làm những điều đau khổ và giết hại chúng sinh cho đành. Ôi! Thật là khủng khiếp! Cầm dao cắt cổ con gà máu tuôn xối xả, đập đầu con cá giãy giụa lăn lộn mà chẳng chút thương tâm. Ôi! Thật là ác đức! Ghê gớm thay!

Trong Phật giáo có dạy chúng ta một phương pháp đi kinh hành tĩnh giác, gọi là pháp môn Tĩnh Giác Chánh Niệm, đó là pháp môn tu tập để tâm được bình tĩnh luôn luôn quan sát tất cả các pháp, khi chúng muốn tác động vào thân tâm ta là chúng ta hiểu biết rất rõ ràng sự tác dụng của chúng gây ra nhân quả như thế nào vào ý hành, thân hành và khẩu hành. Nhờ có sức tĩnh giác các pháp như vậy nên chúng ta liền ngăn và diệt ác pháp dưới bước chân đi, trước khi chúng tác dụng vào thân tâm của chúng ta. Đó là một phương pháp để tránh đi sự vô tình làm tổn thương đến loài vật nhỏ nhít như côn trùng, kiến, ruồi, muỗi, sâu bọ, thiêu thân, gián, ốc sên v.v..; đó cũng là dạy chúng ta làm thiện, làm cho giảm bớt sự khổ đau của muôn loài vạn vật; đó cũng là dạy chúng ta chuyển quả khổ thành quả an vui cho chính mình và các loài chúng sinh.

Bước vào đạo Phật theo các pháp tu hành chúng ta phải biết giai đoạn đầu là giai đoạn tu tập đi KINH HÀNH TĨNH GIÁC, chứ không phải tu tập đi KINH HÀNH TỈNH THỨC. Vì tĩnh giác không giống tỉnh thức. Người tu tĩnh giác trên bước đi còn niệm khởi, nhờ có niệm khởi nên quán xét từng niệm đó rồi tác ý xả bỏ, còn tu tập tỉnh thức trên bước đi là nhiếp tâm trên bước đi nên không còn niệm khởi. Tĩnh giác từng bước đi cốt ý là để tránh giậm đạp lên chúng sinh, tức là tránh làm những điều ác để thực hiện những điều lành.

Cháu Chu Nguyễn Cẩm Tiên gieo nhân vô tình giẫm đạp làm chúng sinh đau khổ trong tiền kiếp, cộng với ác nghiệp của mẹ Cẩm Tiên thiếu đức hiếu sinh bố thí nên kiếp này hai mẹ con cộng nghiệp lại. Vì thế cháu Cẩm Tiên phải trả quả sống như cây cỏ thảo mộc, sống chỉ có sống chẳng còn biết gì chung quanh mình nữa, ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn ngó như người không hồn không vía. Còn mẹ Cẩm Tiên trả quả thì đau khổ sầu muộn lo toan mọi thứ. Thật là tội nghiệp vô cùng. Nhân quả tiền kiếp ai mà biết được. Phải không các con? Thế mà kiếp này phải trả thật là khủng khiếp.

Bởi vậy trong cuộc sống hiện tại là phải sống như thế nào hỡi các con? Nếu sống làm mình khổ, người khác khổ và tất cả chúng sinh khổ thì làm sao các con tránh khỏi kiếp sau phải trả nghiệp khổ đau như hai mẹ con Chu Nguyễn Cẩm Tiên.

Muốn giúp cho loài người thoát khổ nên đức Phật ra đời dựng nền đạo đức nhân bản - nhân quả giúp cho mọi người sống trên hành tinh này không làm khổ mình, khổ người và khổ tất cả muôn loài chúng sinh. Nhờ loài người sống được như vậy nên thế gian này là Thiên Đàng, Cực Lạc, đâu còn ai làm khổ ai nữa. Phải không các con?

Đứng trước hoàn cảnh gia đình cháu Cẩm Tiên chúng ta tự hỏi: “Ai đã làm ra cảnh đau lòng đứt ruột này?”. Đó là những người THIẾU ĐỨC HIẾU SINH CẨN THẬN TĨNH GIÁC. Chính vì họ không biết thương mình, thương mọi người và thương mọi vật nên lái xe thiếu đức cẩn thận tĩnh giác giao thông. Thiếu đức hiếu sinh cẩn thận tĩnh giác giao thông thì tai nạn giao thông làm sao không xảy ra. Do mọi người sử dụng đường bộ không học ĐẠO ĐỨC HIẾU SINH CẨN THẬN TĨNH GIÁC GIAO THÔNG nên hằng ngày tai nạn giao thông xảy ra khắp nơi trong nước, người chết, của cải tài sản hư hao không biết bao nhiêu kể sao cho hết. Cho nên làm người có ba đức cần phải học tập:

1- Đức hiếu sinh

2- Đức cẩn thận

3- Đức tĩnh giác

Ba đức này rất cần thiết cho bản thân, gia đình và xã hội. Đối với bản thân, đức hiếu sinh là đức thương mình. Vậy thương mình là thương như thế nào? Và phải thương làm sao?

Thương mình là phải cẩn thận tĩnh giác từng bước đi, từng hành động chân tay, từng việc làm để tránh không gây thương tật hoặc chết chóc cho tất cả các loài vật sống quanh ta; thương mình là tạo mọi sự an vui hạnh phúc của chúng sinh và không để bị mất mát sự an vui đó; thương mình là đừng để mình làm điều ác và luôn luôn tạo điều kiện để mình làm điều lành, nhất là luôn luôn thương người và tha thứ mỗi lỗi lầm của người khác. Nhờ đó tâm mới được thanh thản, an lạc và vô sự. Nếu ai biết sống như vậy, đó chính là mình biết thương mình. Tóm lại, thương mình tức là thương mọi người và thương tất cả chúng sinh không còn làm cho mọi người và tất cả chúng sinh đau khổ một chút xíu nào nữa cả.

Tĩnh Giác Chánh Niệm trong đó có đầy đủ đức cẩn thận còn gọi là đức thận trọng. Người có đức cẩn thận khi đi, đứng, nằm, ngồi đều ở trong chánh niệm tĩnh giác. Chánh niệm tĩnh giác là ý tứ từng hành động thân, miệng, ý của mình, có nghĩa là tĩnh giác từng hành động đi, đứng, nằm, ngồi, nói, nín, cúi, ngước, nhìn, ngó, liếc, háy và làm tất cả những công việc gì đều phải cẩn thận tĩnh giác thì việc làm không bị thất bại và còn tránh không làm khổ mình, không làm khổ người và không làm khổ tất cả chúng sinh.

Chánh Niệm Tĩnh Giác là một phương pháp dạy đức cẩn thận ý tứ từng hành động thân, miệng và ý để tập làm chủ thân tâm. Một người tu theo Phật giáo sẽ được hướng dẫn rất kỹ trong phương pháp này, vì phương pháp này rất quan trọng trong giai đoạn tu tập thứ nhứt về giới luật và đức hạnh. Phương pháp này có công năng giữ gìn và bảo vệ tâm bất động trước các ác pháp và các cảm thọ, cho nên nó không phải là một pháp môn tỉnh thức tầm thường mà các con hiểu lầm nhiếp tâm tịnh chỉ ý hành để thâm nhập vào các loại thiền định.

Pháp Chánh Niệm Tĩnh Giác là một phương pháp tu tập tĩnh giác để xả tâm tham, sân, si, mạn, nghi tuyệt vời trong pháp môn QUÁN VÔ LẬU. Khi tu tập pháp này xả tâm có hiệu quả hơn tất cả các pháp khác. Ở đây các con phải hiểu: “Pháp Chánh Niệm Tĩnh Giác gồm có ĐỨC CẨN THẬN và ĐỨC THẬN TRỌNG, nhờ sống với đức cẩn thận và thận trọng nên không bao giờ chúng ta vô tình làm điều ác; làm những điều đau khổ cho mình và cho người khác”.

Thầy xin nhắc lại một lần nữa: Pháp Chánh Niệm Tĩnh Giác gồm có ĐỨC HIẾU SINH CẨN TRỌNG TRONG CHÁNH NIỆM thân hành, miệng hành và ý hành của mình.

Trên đời này, nếu mọi người ai cũng sống với đức hiếu sinh cẩn thận trong chánh niệm thì làm sao có những hành động làm ác. Không có những hành động làm ác thì làm sao có những nhân quả cay nghiệt. Vì vô tình làm mọi việc thiếu đức hiếu sinh cẩn thẩn trong chánh niệm nên thường làm điều ác, do nhân làm điều ác mà quả phải gặt lấy những khổ đau. Cho nên thường xảy ra tai nạn như: tai nạn giao thông, cướp của giết người, bệnh tật nan y và còn vô vàn những tai nạn khác nữa. Những tai nạn xảy ra thường làm mình khổ, người khác khổ và muôn vạn vật khác cùng khổ đau.

Hôm nay cháu Cẩm Tiên sống như vậy cũng chỉ là một nghiệp báo nhân quả của mẹ cháu phải trả vay trong kiếp trước, chứ còn riêng cháu Cẩm Tiên sống như đã chết rồi còn biết đau khổ là gì đâu nữa mà gọi là trả nghiệp. Chính trả nghiệp là mẹ của cháu Cẩm Tiên. Chừng nào mẹ của cháu Cẩm Tiên trả nghiệp xong thì cháu Cẩm Tiên mới xuôi tay đi vào lòng đất lạnh.

Luật nhân quả ghê gớm lắm! Các con hãy cố gắng học tập và rèn luyện nhân cách đạo đức nhân bản - nhân quả sống không làm khổ mình, khổ người và không làm khổ tất cả chúng sinh thì các con mới không trả quả nghiệp báo đời sau. Biết rõ như vậy các con phải cố gắng ngăn ác, diệt ác pháp và luôn mãi sống với thiện pháp, đừng để ác pháp xen vào hành động thân, miệng, ý mà phải trả quả khổ đau, các con ạ!

Nhờ sống thiện pháp các con mới chuyển được quả khổ đau của kiếp làm người. Phải cố gắng lên các con ạ! Con đường nhân quả không có ai đi thay cho ai được, mà chính các con phải tự đi lấy. Ngày xưa Đức Thích Ca Mâu Ni đã dạy: “Các con tự thắp đuốc lên mà đi…​”. Đó là ý này vậy.

KẾT LUẬN VÀ ÁP DỤNG: Nói đến nhân quả ai ai cũng sợ hãi vì nhân ác trong kiếp quá khứ mà kiếp hiện tại phải gặt lấy quả đau khổ. Muốn chấm dứt những quả khổ đau của kiếp làm người không gì hơn là các con nên sống đạo đức nhân bản - nhân quả, tức là sống trong những hành động thân, miệng, ý thiện thì không có quả khổ nào đem đến cho các con được. Như các con đã biết, sống trong đạo đức nhân quả là các con sống trong 10 điều lành.

Về thân gồm có 3 điều thiện:

1- Thân không giết hại, ăn thịt chúng sinh

2- Thân không lấy đồ vật không cho

3- Thân không tà dâm

Về khẩu gồm có 4 điều thiện:

1- Miệng không nói dối

2- Miệng không nói lời hung dữ

3- Miệng không nói xấu người khác

4- Miệng không nói lật lọng

Về ý gồm có 3 điều thiện:

1- Ý không tham danh, tham lợi

2- Ý không sân hận

3- Ý không si mê

Nếu biết nhân quả nghiệp báo khắc nghiệt thì chúng ta nên hằng ngày phải cảnh giác tâm mình, luôn luôn bảo vệ tâm sống đúng 10 điều lành của nhân quả thì cuộc đời này sẽ chấm dứt khổ đau.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

464-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  464-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn ...