394-RÈN NHÂN CÁCH ĐẠO ĐỨC GIA ĐÌNH: BÀI LÀM/ 14
ĐOẠN 14: “Sau đó, hai vợ chồng làm
công cho một địa chủ tên là Phụ Bá Thông ở trong một gian nhà rất chật hẹp. Một
lần Phụ Bá Thông có việc đến gian nhà nhỏ tìm Lương Hồng, vào lúc đang có bữa
cơm trưa. Ông thấy Mạnh Quang từ dưới bếp bê mâm cơm lên. Nàng nâng mâm cơm lên
ngang tầm mắt của mình, ân cần nói với chồng: “Thiếp mời chàng dùng bữa”. Lương
Hồng vội đón nhận bát cơm rất cung kính, nói rằng: “Nàng vất vả quá, cảm ơn
nàng! Cảm ơn nàng!”. Câu này dạy đạo đức gì?
ĐÁP ÁN: Đức Lễ Vợ Chồng Cung Kính Tôn
Trọng Lẫn Nhau Thân Hành, Khẩu Hành.
GIẢI
TRÌNH ÁN: Vợ biết
tôn kính chồng và chồng biết tôn kính vợ thì không bao giờ vợ chồng nói đùa,
nói giỡn chơi. Nói lời nào cũng phải nghiêm trang đúng đắn. Nhất là không
đem chuyện xấu tốt của những người khác, của những gia đình người
khác nói ra. Nói ra có vẻ so sánh chồng hay vợ trong gia đình mình, làm cho chồng
hay vợ bị tự ái. Khi đã thành vợ thành chồng đừng có nhìn lên cao rồi sinh tính
ích kỷ hẹp hòi, thường chê bai chồng hay vợ mình. Khi chê bai thường nói thẳng
mặt hoặc trước mặt có những người khác khiến cho chồng hay vợ bị mất mặt.
Câu chuyện
Lương Hồng trên đây để chúng ta dễ nhận ra đó là cách cung kính và tôn trọng
trong bữa ăn. Vợ Lương Hồng chịu khó nấu cơm canh thành bữa ăn rồi bưng lên để
ngang tầm mắt mời chồng ăn cơm. Trên đời này khó thấy có người vợ nào cung kính
chồng như nàng Mạnh Quang, nâng mâm cơm để mời cha mẹ còn chưa có huống là chồng.
Chỉ có dọn cơm lên bàn xong rồi mới mời cha mẹ đến dùng bữa cơm chứ chưa có ai
nâng mâm cơm mời ăn bao giờ đâu. Một việc làm này hy hữu ít có trong thế gian
này.
Cách thức
tôn trọng và cung kính của nàng Mạnh Quang đối với chồng trong xã hội này chưa
bao giờ có, và cách thức của Lương Hồng tôn kính đối với vợ cũng chưa từng có
người. Chàng nâng mâm cơm trên tay vợ và rất lễ độ nói với vợ: “Nàng vất
vả quá, cảm ơn nàng! Cảm ơn nàng!”. Trên đời này, chưa có người chồng
nào nói lời biết ơn vợ lo bữa ăn như Lương Hồng.
Đúng là đức
lễ sẽ mang lại hạnh phúc gia đình trọn vẹn. Nếu con cái được sinh ra trong gia
đình như vậy thì không bảo sao: “Ông bà, cha mẹ mẫu mực con cháu ngoan
hiền” là rất đúng. Cho nên những ai đã có gia đình hoặc sắp lập gia
đình thì hãy lấy đức cung kính và tôn trọng làm sự sống gương mẫu cho con cháu
sau này. Đó là trách nhiệm của cha mẹ phải làm gương tốt cho con cháu.
Đức lễ thật
tuyệt vời, nó giúp cho mỗi người đều có sự sống đối xử bình đẳng với nhau. Nhờ
có đối xử bình đẳng với nhau mới chứng minh sự tôn trọng sự sống của mình thật
sự là tôn trọng sự sống của những người khác. Và như vậy mới được gọi là bình đẳng
trong cuộc sống. Ngoài đức lễ ra chúng ta khó tìm, khó thấy sự cung kính bình đẳng
sự sống của nhau.
Người ta nói
được sự sống bình đẳng như nhau, nhưng chưa ai nói ra được cách thức làm như thế
nào để có sự sống bình đẳng như nhau. Trong bài Tâm Hồn Cao Thượng có câu nói rất
hay: “Kỳ thực mọi người đều có sự sống bình đẳng như nhau trước mọi người,
mọi người đều có sự tôn nghiêm của riêng mình, không ai có quyền cướp đoạt sự
tôn nghiêm ấy”. Câu nói suông thì dễ, nhưng biến ra hành động sống thì
phải làm như thế nào để nói lên được sự bình đẳng thì ít ai biết
được.
Trong những
bài học trên đây, các con đã nhận ra đức gì để chứng tỏ mọi người đều có sự sống
bình đẳng như nhau trước mọi người, và mọi người đều có sự tôn nghiêm của riêng
mình, không ai có quyền cướp đoạt sự tôn nghiêm ấy. Đó là đức lễ cung kính và
tôn trọng, ngoài đức lễ thì không thể nào tìm thấy sự bình đẳng.
Trên đời này
chỉ có đức lễ cung kính và tôn trọng thì mới có sự sống bình đẳng như nhau trước
mọi người, mọi vật. Đó là điều xác quyết không còn có một đức hạnh nào khác được
xem là tiêu chuẩn để xác định rõ nét sự sống của mọi người bình đẳng như nhau.
KẾT LUẬN VÀ ÁP DỤNG:
Đức lễ như trên đã nói là một hành động khiêm hạ tuyệt vời mà trong kinh Phát triển thường gọi là thường bất khinh Bồ tát, có nghĩa là một vị Bồ tát thường giữ gìn đức hạnh không khinh khi, khinh rẻ ai cả. Gặp ai cũng đảnh lễ cung kính và tôn trọng như Phật. Đối với đức lễ gặp ai cũng cung kính và tôn trọng, vì thế nó là một hành động ai cũng quý trọng và thương mến. Vậy các con hằng ngày nên sống với đức lễ để diệt ngã xả tâm, ly dục ly ác pháp, để tâm bất động, để bảo vệ chân lý thanh thản, an lạc và vô sự. Nhờ đó khi chết các con sẽ vào chỗ bất sinh, bất diệt.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét