404-LÒNG YÊU THƯƠNG TẬP 1:
LÒNG YÊU THƯƠNG CỦA CAROLYN/ 3
Thứ hai: Khi mất Lòng Yêu Thương nên người
này đối với người khác sinh ra thù ghét, có khi đi đến chỗ ẩu đả và gây ra án mạng.
Thứ ba: Khi mất Lòng Yêu Thương thì bạo
lực gia đình thường xảy ra, do vợ hay chồng muốn chiếm hữu làm quyền của riêng
mình (ghen, tuông).
Thứ tư: Khi mất Lòng Yêu Thương nên con
người thường có tính hay sợ sệt, nhút nhát, thiếu can đảm không
dám nhận lỗi mình, thường đổ lỗi cho người khác.
Cháu bé
Garônê can đảm dám đứng lên nhận lỗi thay cho bạn mình, thật là một LÒNG YÊU
THƯƠNG cao thượng:
“Khi tôi
vào lớp (hơi muộn một tí vì cô giáo lớp dưới đã giữ tôi lại, hỏi lúc nào cô có
thể đến chơi nhà tôi) thì thầy Pec-bô-ni vẫn chưa đến; và ba hay bốn đứa đang
hành hạ cậu Crôt-xi đáng thương, cái cậu tóc hoe, cánh tay bị liệt có bà mẹ bán
rau quả ấy. Chúng lấy thước đánh cậu; ném vỏ hạt dẻ vào đầu cậu; gọi cậu là con
quỉ què và nhại cái tay của cậu. Một mình ở đầu ghế ngồi, Crôt-xi sợ hãi, nghe
và nhìn khi đứa này, khi đứa kia với đôi mắt van lơn, cầu chúng để cho yên
thân. Nhưng bọn chúng mỗi lúc một làm già, đến nỗi cậu bắt đầu run lên và mặt đỏ
bừng vì tức giận.
Bỗng
Phran-ti, cái thằng có bộ mặt tàn nhẫn ấy, đứng lên một cái ghế, làm bộ như ôm
mỗi tay một cái sọt, nó nhại mẹ Crôt-xi khi bà đến đón con ở cổng trường. Mấy
hôm nay, không thấy bà ta đến, vì bà đang ốm.
Thấy
diễn màn kịch câm ấy, học trò cười ầm lên. Crôt-xi liền mất bình tĩnh, chộp lấy
lọ mực trước mặt và dùng hết sức ném vào Phran-ti. Nhưng Phran-ti tránh được và
lọ mực trúng giữa ngực thầy Pec-bô-ni vừa bước vào.
Tất cả học
trò khiếp sợ, chạy về chỗ và im thin thít như vừa có một phép lạ.
Thầy giáo
tái mặt, bước lên bục và hỏi, giọng lạc hẳn đi:
“Ai ném lọ
mực?”
Không một
tiếng trả lời.
“Ai?” -
thầy Pec-bô-ni nhắc lại, giọng to hơn.
Ga-rô-nê
động lòng thương xót Crôt-xi, liền đứng dậy và nói quả quyết: “Thưa thầy, con ạ!”.
Thầy giáo
nhìn Ga-rô-nê, rồi nhìn đám học sinh đang sửng sốt, và nói giọng bình tĩnh: “Không
phải con”.
Sau một
phút, thầy lại nói: “Người có lỗi sẽ không bị phạt, cứ đứng dậy”.
Crôt-xi đứng dậy, vừa nói vừa khóc:
- Thưa thầy,
các bạn trêu con, chửi con, con mất bình tĩnh… con đã ném…
- Con ngồi
xuống - thầy giáo bảo - và những ai đã khiêu khích bạn thì đứng lên!
Bốn trong
những đứa đã gây sự đứng dậy, đầu cúi gằm. Thầy Pec-bô-ni nói:
“Các cậu
đã lăng mạ một người bạn không hề gây sự với mình, các cậu đã nhạo báng một người
tàn tật, các cậu đã tấn công một em bé yếu đuối không có sức chống cự. Các cậu
đã làm một việc hèn hạ nhất và nhục nhã nhất có thể bôi nhọ lương tâm con người.
Các cậu là những kẻ hèn nhát!”
Nói xong,
thầy bước xuống giữa chúng tôi, đi về phía Ga-rô-nê, thầy đến gần, cậu cúi đầu
xuống. Thầy Pec-bô-ni đưa tay xuống dưới cằm Ga-rô-nê, nâng đầu cậu ta lên nhìn
thẳng vào mặt và nói:
“Con quả
là có một tấm lòng cao thượng!”
Nhân lúc ấy, Ga-rô-nê ghé vào tai thầy, nói nhỏ mấy tiếng. Tức thì thầy quay lại bốn tên thủ phạm và bỗng nhiên bảo họ: “Thôi, thầy tha lỗi cho các con!” .
Câu chuyện xảy
ra xung quanh các cháu học trò, nhưng đã nói lên được lòng yêu thương cao thượng.
Vì thế, chúng ta cần phải lấy gương hạnh của cháu Garônêâ soi lại mình, để lúc
nào cũng biết đem lòng yêu thương trao tặng cho mọi người, để mọi người trên
hành tinh này gần gũi nhau hơn, biết xoa dịu những vết thương đau của cuộc đời.
Thứ năm: Khi mất Lòng Yêu Thương nên
tánh tình không thẳng thắn, quanh co, lừng chừng, biến mình trở thành người thụ
động, ai nói sao nghe vậy. Cuối cùng chẳng khác nào người a dua, xu nịnh. Người
thường a dua, xua nịnh là người “ba phải”, không phải là người
thành thật, họ bằng mặt với mọi người, chứ không bằng lòng.
Thứ sáu: Khi mất Lòng Yêu Thương người
ta thường hay nói thẳng ý nghĩ trong đầu khiến mọi người căm ghét, mất thiện cảm.
Thứ bảy: Khi mất Lòng Yêu Thương người
ta thường mạt sát và hay nói xấu người khác.
Thứ tám: Khi mất Lòng Yêu Thương người
ta chỉ biết mình và coi ai trên đời này cũng chẳng ra gì.
Bởi vậy,
LÒNG YÊU THƯƠNG giúp cho con người trở thành những người tốt, những người có đạo
đức, có lòng nhân ái, có đức nhẫn nhục, biết tùy thuận, đầy lòng tha thứ yêu
thương và còn biết rộng mở vòng tay, luôn luôn chia sẻ những nỗi buồn vui với mọi
người.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét