118-ĐẠO ĐỨC LÀM NGƯỜI - TẬP 2/ 25
ĐỨC KHÔNG THAM
SẮC DỤC VỚI THANH NIÊN VÀ THIẾU NIÊN
Hỡi các bạn
trẻ thanh thiếu niên! Các bạn là những mần non của Tổ quốc, các bạn là sức mạnh
để bảo vệ và xây dựng đất nước, quê hương này. Các bạn có biết không? Cớ sao
các bạn nghĩ gì mà bước chân vào những nơi vũ trường, quán bia ôm, cà phê ôm,
v.v… nơi nhạc xập xình với đèn xanh, đèn đỏ mờ mờ, ảo ảo khiêu dâm gợi dục;
nơi đó là nơi mua bán mãi dâm; nơi đó là những ổ bệnh tật nan y; nơi đó không
phải là nơi giải trí lành mạnh; nơi đó là nơi biến các bạn trở thành kẻ ăn chơi
trác táng, truỵ lạc, đàng điếm; nơi đó biến các bạn trở thành những tên du côn,
du đãng; nơi đó là nơi biến các bạn thành những tay đầu trộm đuôi cướp, quậy
xóm phá làng, làm rối trật tự an ninh xã hội; nơi đó sẽ đưa các bạn vào tù ra
khám; nơi đó biến các bạn trở thành kẻ say sưa giấc mả, nằm đường,
ngủ chợ; nơi đó biến các bạn trở thành những con nghiện ngập thuốc lá, thuốc
lào, xì ke, ma tuý, thuốc phiện, v.v… Các bạn có thấy chăng?
Hỡi các bạn
thanh niên và thiếu niên! Các bạn là mầm non của Tổ quốc, là rường cột của nước
nhà. Tổ quốc đang trông chờ các bạn đấy. Sức sống và tương lai của các bạn đang
lên. Để làm tròn trách nhiệm và bổn phận của người thanh niên đối với gia đình,
cha mẹ và đất nước, quê hương, thì các bạn phải cố gắng học tập để trang bị cho
mình một kiến thức hiểu biết và một nghề nghiệp chuyên môn, để không phụ lòng
cha mẹ và quê hương đang mong chờ các bạn. Các bạn có hiểu nỗi lòng này chăng?
Tại sao con
người của các bạn đang trong sạch, thanh khiết; đang trau dồi những kiến thức đạo
đức, văn hoá, khoa học kĩ nghệ, y học, pháp luật, v.v…; đang trở thành những
người học trò giỏi, những người thợ lành nghề, những đứa con hiếu thảo, những
công dân tốt, v.v… mà lại chui đầu vào những chỗ ô nhiễm, bẩn thỉu, bất tịnh của
giới ăn chơi, đàng điếm, đĩ thoã, cờ gian. bạc lận, v.v… Các bạn có biết
chăng? nơi đó là nơi nguy hiểm đối với các bạn. Nó sẽ giết chết đời sống của
các bạn. Tương lai của các bạn sẽ mịt mù.
Bước chân
vào những nơi này, nơi mà khiêu dâm gợi dục, nam nữ ngồi kề cận bên nhau hoặc
ôm nhau, hoặc nhảy theo tiếng nhạc, đàn ca kích động, thì làm sao tránh khỏi tuổi
trẻ như các bạn không sa ngã vào đường sắc dục. Mà đã sa ngã vào đường
sắc dục thì cũng giống như người nghiện thuốc lá, thuốc phiện, thuốc lào, rượu,
v.v… Làm sao bỏ được hỡi các bạn? Cai nghiện là một điều rất khổ đau.
Từ con đường
nghiện ngập sắc dục sẽ đưa các bạn vào những con đường nghiện khác như: thuốc
lá, thuốc lào, thuốc phiện, xì ke, ma tuý, bài bạc, v.v… quá dễ dàng.
Các bạn hãy
vào thăm những trường cai nghiện xì ke, ma tuý, thuốc phiện, v.v… Rồi mới nhìn
thấy những thực trạng đau lòng của tuổi trẻ thanh niên, thiếu niên nam nữ đang
vật mình trong cơn nghiện. Thân hình của các bạn ấy tiều tuỵ, gầy ốm, gương mặt
thiểu não. Thật là đáng thương! Các bạn có biết không? Ai đã làm cho các bạn ra
nông nỗi này? Một phút vui chơi lầm lạc mà phải ôm hận cả đời. Các bạn có biết
chăng? Cha mẹ của các bạn đã không còn nước mắt khóc cho các bạn nữa.
Có khi nào
các bạn thanh niên, thiếu nữ đã bước vào thăm bệnh viện phụ khoa chưa? Trong
các bệnh viện phụ khoa, thường thấy cảnh nạo thai cho các bạn tuổi còn
học sinh, đó là một hiện tượng vô đạo đức, người giết
người, mà chính là người mẹ trẻ - người mẹ giết con. Thật là đau lòng
nhất! Phải không hỡi các bạn? Tội lỗi này thuộc về ai???
Hiện giờ, hầu
hết thanh niên và thiếu niên nam nữ tuổi còn học trò mà vẫn sa ngã vào đường sắc
dục, chỉ vì những người làm cha mẹ, cô bác lớn tuổi thiếu ý thức về đạo đức làm
người, mà chỉ biết lợi nhuận quá lớn, gợi đúng tâm lý sắc dục của tuổi thanh
niên, thiếu niên nam nữ, nên đua nhau mở vũ trường, quán bia ôm, quán cà phê ôm
và những nơi ăn chơi cờ bạc trác táng, khiến cho thanh niên, thiếu niên nam nữ
như con thiêu thân lao đầu vào chỗ chết mà không biết. Trách nhiệm này thuộc về
ai hỡi các bác, các chú? Nếu chúng ta không lầm, thì trách nhiệm này thuộc về
ba hạng người trong xã hội phải chịu:
1- Những
nhà lãnh đạo đất nước
2- Những
người làm cha mẹ
3- Cá
nhân của mọi người
Ra đường, bất
cứ nơi đâu cũng thấy phụ nữ ăn mặc hở hang, ăn mặc bó sát người khêu gợi sắc dục,
và quán lều bia ôm, cà phê ôm mọc lên không một làng nào, xã nào mà không có.
Do tình trạng khắp mọi miền đất nước như vậy. Nên thảo nào thanh niên và thiếu
niên nam nữ làm sao không hư thân mất nết được? Làm sao không
trở thành du côn, du đãng được? Làm sao không rượu chè bài bạc được? Làm sao
không sa ngã làm gái mãi dâm được? Làm sao không nghiện ngập rượu chè, xì ke,
ma tuý, thuốc phiện, thuốc lá, thuốc lào được, v.v…? Làm sao không mắc bệnh
Giang mai, Sida. Aids, HIV…?
Chánh quyền,
nhà nước phải đau đầu nhức óc. Vì mầm non tương lai của Tổ quốc. Phải làm sao
đây? Và bảo vệ như thế nào? Còn gia đình, cha mẹ thì chỉ biết buồn khổ, chứ
cũng chẳng nghĩ ra cách nào để giải quyết được, khi con cái đã rơi xuống hố thẳm
nghiện ngập.
Hiện giờ
công an phải vất vả dẹp từ băng nhóm này chưa xong, thì lại phải dẹp băng nhóm
khác. Từ ngày đuổi giặc ra khỏi đất nước, thống nhất Bắc, Trung, Nam một nhà,
những thanh niên, thiếu nữ sa ngã vào đường ăn chơi truỵ lạc hư thân mất nết
ngày càng nhiều hơn, khiến cho những người có lòng yêu nước thương dân phải đau
lòng xót dạ.
Tham sắc dục làm hại mình và làm hại xã hội, biến con người tệ hơn loài thú vật. Ngày xưa, trong thời phong kiến, nhà vua nào tham sắc dục thì đất nước bất an, giặc giã và trộm cướp nổi lên khắp nơi, thiên tai lũ lụt, động đất mưa gió không thuận hoà, khiến mùa màng thất bại, v.v… Các bạn có thấy không? Lịch sử Trung Hoa còn ghi lại: Trụ Vương mê Đắc Kỷ mà nhà Thương bị diệt vong; U Vương mê đắm Bao Tự mà nhà Châu bị xoá tên; Đường Trung Tông Lý Trị mê Võ Tắc Thiên mà nhà Đường bị mất, v.v…
Bước chân đến
một đất nước nào đó, mà thấy phụ nữ ăn mặc hở hang thì biết ngay đất nước đó
không có đạo đức làm người. Thường người dân đất nước đó sống không chung thuỷ,
vợ chồng hay ly dị, con cái hay đau khổ vì thiếu tình thương và sự chăm lo chu
đáo của cha mẹ.
Sống khiêu
dâm gợi dục như vậy thì văn hoá nước đó sẽ đồi truỵ, dân tộc nước đó sẽ có nhiều
bệnh tật về đường sinh dục khổ đau. Nước đó dù có nền kinh tế phát triển, nhưng
vẫn không mang lại cho đất nước đó một nền đạo đức tốt đẹp hơn. Nước đó dù có một
nền văn minh tột đỉnh, thì sự văn minh ấy cũng chỉ là một tai hoạ lớn cho đất
nước đó mà thôi, chứ chưa phải là một hạnh phúc chân thật cho dân nước đó.
Cuộc sống của
con người đã chứng minh cho chúng ta thấy tâm tham sắc dục là tai hại. Nếu
không biết hạn chế được tâm sắc dục, thì tham vọng cũng từ đó phát triển to lớn.
Tham vọng càng to lớn thì đạo đức càng triệt tiêu, đạo đức bị triệt tiêu thì sự
sống của con người phải chịu nhiều cay đắng khổ đau. Nếu con người tâm
tham vọng nhiều, thì có thể đi đến tận diệt sự sống trên hành tinh này. Tại sao
vậy?
Như chúng
tôi đã nói ở trên, tâm sắc dục là con đường sinh tử. Sống khiêu dâm gợi dục là
dọn cho con đường sinh tử mở cửa. Con người có tính tham đắm tâm sắc dục nhiều
là con người sắp đi vào cõi chết.
Người tham sắc
dục cũng như người lấy sắc dục làm nghề nuôi sống, là một điều tai hại nhất cho
bản thân họ. Hậu quả họ phải gánh chịu ở ngày mai.
Người tham sắc
dục tuổi thọ kém dần, sức khoẻ suy yếu như trên chúng tôi đã nói, đầu óc không
sáng suốt. Trong thời phong kiến, các vua chúa đắm mê sắc dục đều yểu tử. Việt
Nam có một vị vua đam mê sắc dục, nên khi hội triều ông không thể ngồi được,
thường nằm nên gọi ông là Ngoạ Triều Hoàng Đế.
Người tham
mê sắc dục, tinh lực bị hao mất, do tinh lực bị hao mất nên ý chí nghị lực cũng
không còn. Do đó, người tham sắc dục không bao giờ làm nên và duy trì việc lớn,
chỉ là phường ăn chơi, trác táng… Quậy làng phá xóm, khiến cho mọi người sống
bất an.
Do ý chí nghị
lực không có, người tham sắc dục sẽ không làm nên và duy trì được những việc lớn
nào cả, tâm tính họ thường ích kỷ, nhỏ mọn, hẹp hòi, v.v…
Muốn thắng
được giặc sinh tử luân hồi, Phật giáo cấm triệt để đệ tử của mình: “Phải
đoạn diệt tâm sắc dục”. Có đoạn diệt được tâm sắc
dục thì tu hành mới mong có thể tu hành chứng quả A La Hán. Quả A La Hán không
dành cho những người tâm còn sắc dục. Dù chỉ còn sắc dục một chút xíu như hạt
cát trong đầu móng tay thì quả A La Hán kia cũng khó mà hưởng được mùi vị.
Chúng tôi
xin nhắc lại, quả vị A La Hán của đạo Phật là một quả vị tu hành gian khổ trải
qua nhiều thử thách, vì thế nó có khả năng làm chủ mọi sự đau khổ của kiếp người.
Cho nên, quả
vị A La Hán là một quả vị rất khó làm. Đòi hỏi người làm được việc này thì phải
chấm dứt tâm sắc dục. Nếu không chấm dứt tâm sắc dục thì tinh lực bị hao mòn,
tinh lực bị hao mòn thì không đủ sức tu tập chứng quả A La Hán.
Do đó, chúng
ta xét thấy người còn tâm sắc dục, thì khó mà làm nên việc lớn của bậc vĩ nhân,
như trên chúng tôi đã nói.
Đạo đức nhân
bản - nhân quả không làm khổ mình, khổ người nói thì dễ, nhưng mà sống thực hiện
làm cho đúng là một điều rất khó. Khó, nhưng không phải là không phải là không
làm được. Làm được nó thì đem lại cho đời sống chúng ta một hạnh phúc to lớn vô
cùng.
Như chúng ta
đã biết, tâm tham sắc dục sẽ đưa đến tai hại rất nhiều cho chúng ta, vừa
làm cho vật chất tinh lực của cơ thể hao mất, và vừa làm cho
tinh thần suy yếu mất hết nghị lực kiên cường. Biến chúng ta thành những người
tiêu cực, yếm thế, chán đời bạc nhược, v.v…
Do sự hiểu
biết lợi hại của tâm sắc dục như vậy, chúng ta phải cân nhắc kỹ lưỡng. Đầu
tiên, về tâm sắc dục chúng ta nên ngăn chặn và hạn chế, không cho nó phát triển
quá trớn. Vì thế, nên tránh xa nơi có phụ nữ ăn mặc hở hang, tránh xa xem phim ảnh
đồi truỵ; không nên xem hình ảnh phụ nữ loã thể, tránh xa những món ăn kích
thích dâm dục; tránh xa những lời nói tục tĩu, thô lỗ, khiêu dâm gợi dục; tránh
xa những loại sách báo văn chương đồi truỵ, khiêu dâm gợi dục như thơ Hồ Xuân
Hương, v.v…
Muốn lợi ích
cho bản thân, cho tinh thần của mình luôn sáng suốt và khoẻ mạnh, thì phải ngăn
ngừa như trên chúng tôi đã nói, thì mới thực hiện được “Đức Không Tham Sắc Dục”.
Đức không tham sắc dục được giữ gìn tron vẹn thì chúng ta phải dùng tư kiến tư
duy về sắc dục, thấu suốt lý về khổ đau của tâm sắc dục, thấu suốt lý nhân quả
hấp thu nam nữ đi đến tâm say đắm sắc dục.
Khi tư
duy về sắc dục là phải tư duy nơi thân bất tịnh, uế trược, hôi thối, nơi bài tiết
những chất bẩn thỉu. Thân
người nam cũng như thân người nữ, không có thân nào là sạch sẽ tốt
đẹp cả, chỉ toàn là chất bất tịnh nhất trong thân. Thân người cũng ví như một
thùng rác, nơi chứa những đồ bất tịnh, uế trược.
“Đức không
tham sắc dục” giúp cho chúng ta không làm hại chúng ta, giúp chúng ta sống một
đời sống thanh tịnh trong sạch; giúp cho chúng ta thực hiện đạo đức thương
mình, không đem tai hoạ, bệnh khổ vào thân.
Nếu giữ gìn
được đức không tham sắc dục thì có lợi ích lớn cho mình, cho người và cho xã hội…
Có những triết
học hiện sinh quan niệm cuộc sống con người chỉ có hiện tại và chết là hết, nên
cho rằng: “Sống là để hưởng thụ”. Vì thế, họ khuyến khích thanh niên nam nữ lăn
xả vào cuộc sống hiện sinh để hưởng thụ cho thoả mãn, cho “xả láng” cuộc đời.
Nhưng các bạn có biết chăng? Nhà triết học này chưa hiểu tâm tham dục của con
người là tâm không đáy. Cho nên, hưởng thụ xả láng để được thoả mãn dục
vọng, nhưng làm sao thoả mãn dục vọng được. Cuối cùng, nhà triết học
này chẳng đạt được thoả mãn nên ôm chân ngựa khóc, không ngờ con ngựa đá ông ta
chết. Đấy, các bạn có thấy gương hiện sinh hưởng thụ xả láng của nhà triết học
này chăng? Phải đi đến chỗ chết một cách rất là oan uổng và thảm
thương.
Cuộc đời này đã chứng minh cho chúng ta thấy: “Người nào sống để hưởng thụ cho thoả mãn dục vọng của mình, thì cuối cùng sẽ thân tàn ma dại, khổ đau tận cùng”. Chẳng bao giờ tìm sự an vui hạnh phúc trong dục vọng mà có được. Nếu đời sống con người không có ý thức về đạo đức nhân bản không tham sắc dục thì thế gian này loài người khó được an vui - dứt khổ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét