GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI : ĐỨC
HIẾU SINH TẬP 3 / 21
7- Tôi đã
học được rất nhiều điều trong môn của Thầy. Chúng tôi cũng phải đọc được một số
sách và làm bài kiểm tra, nhưng vì tôi quá thích thú môn học này nên đã cố gắng
làm tốt những việc mà trước đây tôi không hề làm.
Tôi luôn
trông chờ để được học môn này, không phải vì thầy Kaplan trẻ tuổi, đẹp trai và
“rất ngầu đời”, mà vì thầy thật sự là một giáo viên xuất sắc, biết tạo sự say
mê học tập cho học sinh của mình. Tôi tôn trọng những lời dạy của thầy, và khi
thầy nói rằng mọi môn học đều quan trọng trong hành trình của cuộc sống, tôi đã
cố gắng đi học đầy đủ các môn khác. Và mỗi ngày, tôi đều háo hức chờ đến giờ đi
học.
Khỏi phải
nói bạn cũng biết cha mẹ tôi mừng đến mức nào. Họ tự hỏi không biết ông thầy
giáo đó có ma lực gì mà khiến cho một đứa con gái ương ngạnh như tôi trở thành
một học sinh gương mẫu. Tất cả phụ huynh học sinh và đồng nghiệp trong trường đều
yêu mến thầy Kaplan.
Đặc biệt
là tôi.
8- Do đó,
khi có tin đồn thầy bị nhà trường sa thải đã không một ai tin. Thầy Kaplan là
giáo viên giỏi nhất ở trường chúng tôi. Tại sao người ta lại sa thải một giáo
viên chỉ vì đã làm cho môn lịch sử trở thành một môn học vô cùng sống động và dễ
nhớ đối với học sinh; một giáo viên đã làm cho học sinh ngày càng say mê học tập
hơn? Tôi càng thất vọng hơn khi biết tin đồn này là có thật. Thầy Kaplan bị sa
thải do đã không chịu đi theo lối mòn cứng nhắc. Điều quan trọng đối với hội đồng
nhà trường không phải là chất lượng giảng dạy, mà phương pháp của thầy không
mang tính chính thống nên không được chấp nhận.
9- Là một
người luôn lạc quan, thầy Kaplan chấp nhận việc này một cách rất bình tĩnh. Thầy
khuyên chúng tôi phải “chấp nhận thay đổi ”. Vì theo thầy, người nào không biết
cách chấp nhận sẽ làm tổn thương đến người khác, cũng như đến chính mình.
10- Dù những
lời thầy nói là đúng, nhưng chúng tôi cũng không can tâm ngồi nhìn thầy ra đi.
Suy cho cùng, chính thầy đã dạy rằng tổ tiên chúng tôi biết chiến đấu để giữ vững
niềm tin của mình. Do đó, chúng tôi đã bàn định kế hoạch biểu tình vào ngày thầy
Kaplan ra đi.
Những người
tham gia đều phải hứa giữa bí mật. Nhưng rồi tin tức cũng lộ ra, và thầy hiệu
trưởng cũng thông báo trên loa phóng thanh rằng học sinh nào tham gia vào cuộc
biểu tình sẽ bị đuổi học.
Cuối cùng
thì ngày đó cũng đến, khi chuông báo hết giờ vang lên, đám học sinh chúng tôi
khoác tay nhau bước ra cổng trường và tập hợp thành hàng ở đó, học sinh các lớp
dưới cũng tham gia. Thoáng chốc, ngôi trường gần như không còn bóng một học
sinh nào. Thầy Kaplan đã truyền cho chúng tôi lòng dũng cảm chấp nhận mọi việc
để chiến đấu cho niềm tin của mình. Bất chấp những lời đe doạ, chúng tôi đồng
thanh hô vang: “Không được để thầy Kaplan ra đi! Hãy giữ thầy ở lại”.
Các bậc
phụ huynh sau đó cũng kéo đến và thay vì la mắng con, họ đã cùng nắm tay nhau,
tạo thành một hàng rào bao xung quanh và cùng hô vang theo chúng tôi. Thầy
Kaplan xuất hiện ở cửa sổ, nước mắt tuôn trào trên gương mặt, thầy vẫy tay chào
chúng tôi và nói: “Cảm ơn các em”, rồi bước khuất vào bên trong.
Bất chấp
những nỗ lực của chúng tôi, thầy Kaplan vẫn bị sa thải. Nhưng nhờ sự ủng hộ nhiệt
tình của phụ huynh và giới báo chí, nên không học sinh nào trong trường bị đuổi
học.
11- Thầy
đến dạy trong một trường tư ở một tiểu bang khác. Những trường học loại này
ngày nay rất nổi tiếng. Khi nghe nói về một ngôi trường nào như thế. Tôi nghĩ
ngay đến thầy Kaplan. Và tôi vô cùng biết ơn người Thầy phi thường, tận tụy đã
chấp nhận rủi ro sử dụng mọi kiến thức, sự sáng tạo và tính hài hước để mang đến
cho những học sinh vốn thờ ơ với việc học như tôi món quà quý nhất của đời học
sinh: Niềm vui thích và say mê trong học tập .
2- Đáp
án:
Bài này có
11 đức:
1- Thiếu đức
hiếu học ý hành.
2- Đức
nghiêm nghị thân hành, ý hành.
3- Đức khuyến
học khẩu hành.
4- Đức tri
ân tổ quốc khẩu hành.
5- Đức truyền
đạt tư tưởng môn sử học thân hành, ý hành.
6- Đức truyền
đạt bài học vào cuộc sống.
7- Đức chăm
học ý hành, thân hành.
8- Thiếu đức
sáng tạo truyền đạt bài học sống động.
9- Đức chấp
nhận tuỳ thuận khẩu hành.
10- Đức dũng
cảm thân hành, khẩu hành.
11- Đức tri
ân ý hành.
3- Giải
trình án:
ĐỨC THỨ
NHẤT THIẾU ĐỨC HIẾU HỌC Ý HÀNH
Trẻ em chưa
nhận thức sự học là để bồi dưỡng tri thức hiểu biết của các em có một tầm sâu rộng
và quan trọng về đời sống làm người. Và chính nhờ có học các môn học thì sự hiểu
biết mới rộng rãi, và nhất là môn học đạo đức, nó mang lại một sự lợi ích rất lớn
cho cuộc sống con người. Đó là sự bình an, yên vui và hạnh phúc cho bản thân,
cho mọi người trong gia đình và cho cộng đồng mọi người trong xã hội ở hiện tại
và ngày mai.
Chúng ta ai
cũng biết, trẻ em ham chơi hơn ham học. Vì cơ thể của trẻ em đang phát triển
nên hay năng động, thường quậy phá, khiến cho người lớn bực mình. Tuổi học trò
là tuổi vô tư, thích hoạt động chạy nhảy tung tăng quậy phá cái này, cái khác.
Cho nên chúng không thể ngồi yên lại học tập, nếu không có sự bắt buộc và gò
bó. Vì thế, thầy, cô giáo và cha mẹ thường cho các em là những đứa trẻ lười biếng.
Cho các em lười biếng là không đúng, vì các em không thích học. Bài học quá khô
khan, không bằng đi hái trộm trái mận của bà hàng xóm, chọc ghẹo bà ta chửi cho
một trận còn khoái hơn.
Hiểu được
tâm lý năng động của các em, cha mẹ, thầy, cô giáo không xem chúng là những đứa
trẻ lười biếng học, luôn luôn tìm cách khơi nguồn cảm hứng đúng tâm lý của các
em hướng về những môn học. Muốn được vậy, cha mẹ, thầy và cô giáo phải tạo ra sự
thích thú trong các môn học, nhất là đạo đức hiếu sinh. Về đạo đức hiếu sinh,
cha mẹ, thầy và cô giáo phải làm gương cho các em, tức là cha mẹ, thầy và cô
giáo phải biết thương yêu các em, ban tặng cho chúng những tình thương ấm áp,
xem chúng như con. Đừng mắng chửi, đừng phạt dọa, đừng đánh đập chúng, v.v...
Lúc nào cũng sáng suốt, nhẫn nại cố gắng tìm hiểu những học trò hay quậy phá;
những học trò có điểm học kém; những học trò có hoàn cảnh không may mắn.
Nhờ đó mới
hiểu rõ tâm lý của các em; mới tận tâm giúp đỡ, khích lệ và sách tấn các em bằng
tình yêu thương, bằng sự ban cho tình thương của một người mẹ, người cha, người
thầy, người cô giáo.
Nhờ mang
tình thương đến với các em như vậy, nên các em mới thấy mình không bị bỏ rơi,
nên cố gắng học tập.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét