GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI ĐẠO ĐỨC LY THAM - TẬP 1/ 8
TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI/ 3
Nếu chúng ta
đã thành tựu được đức hiếu sinh thì chúng ta đã chứng quả A La Hán xong rồi. Vì
khi đức hiếu sinh ngự trị trong tâm thì không có một ác pháp nào tác động tâm
chúng ta được nữa. Còn hiện giờ đức hiếu sinh có lúc hiện, có lúc ẩn, cho nên
chúng ta sống với đức hiếu sinh chưa trọn vẹn, vì thế chúng ta lại tu học bồi
dưỡng thêm một đức hạnh nữa, đó là đức ly tham.
Nếu hằng
ngày, hằng giờ chúng ta luôn luôn áp dụng đức ly tham vào cuộc sống của chúng
ta thì các ác pháp không làm động tâm chúng ta được nữa.
Hôm nay
chúng ta lại có thêm một đức hạnh nữa, đó là ĐỨC LY THAM. Trước kia chúng ta chỉ
có một ĐỨC HIẾU SINH, vậy mà tâm tham, sân, si, mạn, nghi còn không đất ở, hôm
nay chúng ta lại có thêm một ĐỨC LY THAM nữa thì tâm tham, sân, si, mạn, nghi sẽ
bị triệt tiêu một cách dễ dàng. Vì tâm tham, sân, si, mạn, nghi đụng bất cứ chỗ
nào trong chúng ta thì chúng đều gặp hai đức hạnh này sẽ bủa vây đánh rốt ráo.
Do đó tâm
tham không dám ló đầu ra chỗ nào nữa cả.
Ví dụ: Khi
thân tâm lừ đừ muốn đi ngủ thì tâm ly tham biết ngay: “Mày còn tham ngủ à! Phải
đi ngay cút đi!”Chỉ cần tác ý như vậy là tâm tham ngủ đi ngay. Nếu nó không đi,
lúc bấy giờ chúng ta muốn cho tâm tham ngủ không còn nữa thì ngay đó chúng ta
đi tới đi lui với câu tác ý: “Tôi đi kinh hành tôi biết tôi đi kinh hành”. Vừa
đi thỉnh thoảng vừa tác ý như vậy rồi cứ bước đi cho đến khi gần mõi chân mới
ngồi xuống nghỉ, khi ngồi lại là phải ngồi kiết già, lưng thẳng, sau khi ngồi
chờ thân tâm được yên lặng mới tác ý: “Với tâm định tĩnh tôi biết tôi hít vô, với
tâm định tĩnh tôi biết tôi thở ra” Cứ tập luyện như vậy cho đến khi nào tâm hết
buồn ngủ mới thôi.
Nếu khi tỉnh
táo, tâm tĩnh giác rất sáng suốt, thân tâm không còn lơ tơ mơ nữa, lúc bấy giờ
chúng ta mới ngồi lại bình thường quán xét tâm tham, tâm sân, si, mạn, nghi xem
nó xuất hiện ngõ nào, thì ngay đó chúng ta dùng đức ly tham diệt trừ.
Ví dụ: Bây
giờ tâm chúng ta muốn đi ra ngoài để cho thoải mái dễ chịu hơn thì chúng ta biết
ngay đó là tâm tham của chúng ta (tham cho cơ thể thoải mái). Biết như vậy
chúng ta bảo: “Đức ly tham ở đâu sao không quét tâm tham đó đi!”. Khi chúng ta
suy tư và nói như vậy. Đó là chúng ta đang áp dụng đức ly tham trong cuộc sống
hiện tại.
Tóm lại lúc
nào có đức ly tham thì không bao giờ có tâm tham, cho nên đức ly tham sẽ đem đến
sự bình an cho mọi người trong đó có chúng ta. Vì vậy đức ly tham buông xả rất
tuyệt vời.
5- “Không
thể chấp nhận hành vi của ông Hà, bà Hợi đã cùng một số người con trong gia
đình gởi đơn yêu cầu toà án đưa vụ tranh chấp tài sản ra xét xử. Ngày 28 – 6 –
2006 toà phúc thẩm TANDTC. TPHCM đã tuyên xử: “chấp nhận một phần yêu cầu của
bà Hợi. Buộc ông Nguyễn Sơn Hà và bà Phạm thị Thanh Vân - vợ ông Hà phải thanh
toán cho bà Hợi 11,45 lượng vàng sjc và 130.909.000 đồng. Còn tất cả những yêu
cầu khác của bà Hợ i muốn lấy lại quyền sở hữu nhà và một số lô đất mà theo bà
Hợi đó là một số tài sản chung của gia đình đều bị toà án bác bỏ. Bởi lẽ ông
Nguyễn Sơn Hà đã chứng minh tất cả tài sản đó là của riêng mình bằng những giấy
chứng nhận quyền sử dụng, quyền sở hữu hợp pháp trước toà, ông Hà đã khẳng định
cơ sở giày dép là toàn bộ tài sản của riêng ông. Sau khi cha mất, vợ chồng ông
Hà đã nhờ bà Hợi giữ tiền dùm. Nên toàn bộ tiền mua đất, xây dựng nhà là tiền của
vợ chồng ông, không liên quan đến bà Hợi”. Đoạn này nói lên THIẾU ĐỨC LY THAM THÂN HÀNH.
Khi mọi người
không sống với đức ly tham thì cuộc sống của họ dính mắc vật chất thế gian, nên
sẽ đi đến cảnh tranh tụng thưa kiện, gia đình tan nát, anh em chia lìa.
Thật là đau
lòng!
Trên đời này
không có cái gì xấu xa và tệ hại cho bằng khi con đi kiện tụng cha mẹ và cha mẹ
đi kiện tụng con cái hay anh đi kiện tụng em, em đi kiện tụng anh. Thật là tệ hại
và xấu hổ vô cùng, họ không còn nhìn mặt ai hết. Đó là do lòng tham của con người.
Lòng tham của
con người đã mang đến cho mọi người biết bao nhiêu sự khổ đau.
Điều này chắc
ai cũng biết. Phải không quý vị? Thật đau lòng!
Vật chất tiền
bạc, của cải, tài sản, nhà cao, cửa rộng, vàng bạc, của báu có càng nhiều thì
tai họa càng to, muôn sự khổ đau đều nằm trên đó. Thật là ghê gớm ! Chỉ cần quý
vị thông suốt nó là những pháp cực ác, nó sẽ giết hại và mang lại sự sống dẫy đầy
đau khổ nên quý vị phải tránh xa thì mới yên thân.
Ngày xưa đức
Phật và ông A Nan đi khất thực, khi đi ngang qua một bờ ruộng, ông A Nan nhìn
thấy dưới chân bờ ruộng nước chảy khuyết đất, để lộ ra một hủ vàng, ông A Nan mới
chỉ cho đức Phật thấy. Khi nhìn thấy đức Phật bảo với ông A Nan rằng :
- Đấy là rắn
độc con ạ! Nó sẽ cắn chết, chúng ta hãy đi tránh xa, đừng nên ở gần đó.
Một bác nông
dân đang cày ruộng gần đó, nghe vậy bác chạy đến xem và la to:
- Ôi ! Vàng
là vàng mà hai ông đi xin ăn cho là rắn độc. Vậy ta mang nó về nhà để cho nó cắn
cả gia đình ta xem có được không? Nói xong người nông dân dùng cuốc đào lấy trọn
hủ vàng đem về nhà mình. Từ chỗ nghèo đi đến chỗ giàu không có khó khăn. Nhờ
vàng ông xây cất nhà cửa mua nhiều ruộng đất khiến cho mọi người ngạc nhiên
nghi ngờ , điều này đến tai nhà vua. Vì trước đó nhà vua bị trộm lấy vàng, nên
nay điều tra thì ra ông đã lấy vàng của nhà vua.
Nhà vua kết
án tử hình cả nhà ông.
Trước khi chết
nhà vua hỏi ông có muốn nói những lời gì không? Người nông dân than:
- Đúng vậy,
đức Phật và ông A Nan đã nói: “Vàng là rắn độc nó sẽ giết chết cả dòng họ anh
em ruột thịt, nếu ai rờ tới nó” Chính con không nghe lời dạy ấy, nên hôm nay
con và cả dòng họ con đều bị nhà vua đem giết. Thật là đúng như lời đức Phật và
ông A Nan đã nói không sai.
Đúng vậy, của
cải, tài sản, đất đai, nhà cao, cửa rộng, tiền bạc châu báu là rắn độc, nó sẽ
giết chết mọi người, chỉ có những người ngu si mê muội vô minh thấy tiền bạc của
cải, tài sản, đất đai nhiều là tham đắm, là mừng vui, chứ người có trí là họ rất
sợ, càng lắm nhiều của cải, tài sản, đất đai ruộng vườn là càng lắm tai họa. Và
tai họa sẽ mang đến những sự khổ đau mà không sao tránh khỏi.
Tóm lại đoạn
này, vì của cải tài sản nhà cửa, tiền bạc, đất đai có nhiều nên người con trai
sợ các anh em khác chia chác nên trục xuất mẹ và người em ra khỏi nhà để sau
này khỏi ai ăn lọt. Đó chứng tỏ tâm tham lam của người con trai này – ông Hà
cũng ghê lắm! Đáng thương khi mọi người chưa biết sống với đức ly tham, nên tâm
tham nổi dậy, ông tìm mọi cách để chiếm đoạt tài sản của cải này thuộc về riêng
mình.
Cả gia đình
này chưa bao giờ biết đến đức ly tham nên rất đáng thương hại. Từ Ông Hà đến bà
mẹ cùng các em cũng không ly tham, nên những người này thấy của cải để một người
ăn thì tức nên làm đơn thưa kiện nhau, từ đây gia đình tan nát cha mẹ, anh em
chia lìa. Tình nghĩa mẹ con và anh em không còn nữa, cũng giống như người dưng
nước lã. Đúng là tâm tham mang đến muôn sự khổ đau. Có tâm tham lam ngự trị
trong lòng của mọi người làm sao hàn gắn gia đình này lại được nữa, tan nát hết
rồi. Phải không quý vị? Nhưng những người này họ làm sao biết được nguyên nhân
nào sinh ra sự chia lìa phân tán, vì tâm tham đã che khuất rồi, họ đâu còn sáng
suốt chỉ còn biết của cải tài sản đất đai ruộng vườn.
Người học Phật
với đức hạnh ly tham thì không bao giờ có những điều đau lòng này xảy ra, họ
xem của cải, tài sản, đất đai, nhà cao cửa rộng, tiền bạc châu báu là rắn độc.
Vì thế họ không bị đồng tiền sai bảo. Họ làm ra của cải tài sản, chứ không phải
của cải tài sản làm ra họ. Cho nên cuộc sống của họ không bao giờ tranh chấp với
ai cả. Ai nghèo khổ, ai bất hạnh, ai neo đơn khốn khổ, là họ sẵn sàng đến giúp
đỡ liền không hề tiếc rẻ một thứ gì trên đời này.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét