GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI ĐẠO ĐỨC LY THAM - TẬP 1/ 25
TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI/ 2
Cảnh giác để
không làm khổ mình, khổ người; cảnh giác để chuyển nhân quả, làm cho những điều
ác xa lìa, và làm cho những điều thiện được tăng trưởng.
Học Phật
pháp chúng ta biết rất nhiều đức hạnh, vì mỗi hành động của chúng ta là đức hạnh
hay không đức hạnh rất dễ nhận xét, khi một hành động mang đến sự khổ đau cho
mình, cho người là hành động thiếu đức hạnh, còn ngược lại là hành động có đạo
đức. Cho nên đạo đức tới đâu thì sự bình an yên vui đến đó.
Trong cuộc đời
của chúng ta có ba nơi xuất phát hành động đạo đức hay không đạo đức chúng ta đều
biết rất rõ, đó là thân, miệng, ý. Khi thân, miệng, ý nói, làm hay suy nghĩ một
điều gì mà điều đó có sự đau khổ cho mình, cho người hay cho cả hai là chúng ta
biết là hành động ác, là hành động thiếu đạo đức, còn ngược lại là chúng ta sống
có đạo đức.
Khi xin quá
giang đó là khẩu hành lừa đảo gạt người, rồi đến chỗ vắng giết người để cướp của
cải xe cộ, thật là tàn ác, những kẻ gian ác mất tính người, thật đáng chê
trách, họ chỉ còn là bản chất của loài thú dữ.
Con người mà
dám giết con người thì phải có sự huân tập sát hại những loài động vật không biết
bao nhiêu con mà kể. Đôi tay họ đã vấy máu ghê gớm và đã hóa thành quen, một
nghiệp lực giết hại. Cho nên khi giết người cướp của họ không còn là một con
người; họ không còn có một tình người biết thương xót ai cả, họ chỉ còn biết sợ
Công An, người thi hành pháp luật của Nhà nước mà thôi.
Giết một người
như giết một con vật thì đạo đức hiếu sinh đối với những người này chẳng còn có
một chút xíu nào cả, chính họ còn không biết thương họ, họ đã làm khổ họ, họ đã
giết chết nhân tính, lòng thương yêu của họ.
3- “Khi đến
gần bến phà, sợ phát hiện những vết máu và bùn dính trên người (do vật lộn
trong lúc bị nạn nhân chống cự), cả hai vào nhà một người dân gần đấy xin được…
tắm nhờ. Nhận thấy điều bất thường ở 2 vị khách lạ này, chủ nhà với tinh thần cảnh
giác cao, một mặt giả vờ cho chúng tắm, một mặt sai người nhà đi báo Công An và
lực lượng bảo vệ phà. Vừa tắm xong cả hai đã thất kinh hồn vía khi thấy lực lượng
Công An xã đã đợi chúng tự bao giờ” Đoạn này dạy ĐỨC NHÂN QUẢ NGHIỆP BÁO.
Nhân nào quả
nấy, vừa tạo nhân giết người cướp của xong, thì ngay đó là quả Công An bao vây
nhà còng tay đưa về trụ sở. Nhân quả hiện tiền không phải đợi nhiều kiếp chỉ
trong một kiếp này. Giết người thì pháp luật sẽ kêu án tù tội chung thân hoặc tử
hình.
Hai cháu
thanh niên này được xem như cuộc đời tới đây là hết. Nếu tuổi trẻ như hai cháu
này được sinh ra, được gặp đạo đức nhân bản – nhân quả, được học lớp đạo đức hiếu
sinh, đạo đức ly tham thì hai cháu thanh niên này đâu có rơi vào những tội ác
tài trời (giết người cướp của), tội lỗi quá lớn lao. Dù cho hiện giờ hai cháu
có ăn năn sám hối thì không còn cách nào cứu chửa, chỉ còn chờ tòa án xét xử,
chắc chắn hai cháu phải có người tử hình và phải có người tù tội chung thân,
nhưng như vậy chưa xong, luật nhân quả sẽ xử phạt cái chết rùng rợn thảm thương
cũng như hiện giờ các cháu đã nỡ tâm ra tay giết hại bác Hóa vậy.
Trong xã hội
chúng ta không chỉ có hai cháu này mà còn nhiều cháu nữa. Báo chí hằng ngày thường
đăng tin tức xảy ra nhiều vụ án mạng do trộm cắp cướp giựt giết người. Bước
chân vào thăm những trại giam khắp nơi trong nước thì số tù nhân trộm cắp, cướp
của giết người, hút chích, xì ke ma túy, mãi dâm, hiếp dâm, cờ gian bạc lận
đông vô số kể.
Phần đông
nam nữ tội phạm đủ các loại tuổi tác, nhất là thanh niên và thanh thiếu niên
nam nữ tuổi còn học trò. Họ không được giáo dục đào tạo theo các lớp đạo đức hiếu
sinh, đạo đức ly tham, đạo đức chung thủy, đạo đức thành thật và đạo đức minh mẫn
nên thường phạm vào những tội cướp trộm và kế đến là tội giết người. Đứng trước
tình trạng thanh niên và thanh thiếu niên nam nữ phạm vào những tội trộm cắp,
cướp của giết người thì thật là đáng thương, nhưng cũng đáng trách gia đình và
xã hội chưa làm hết bổn phận trách nhiệm giáo dục con em của mình về đạo đức.
Ngay từ bây
giờ chưa phải muộn, chúng ta là những bậc làm cha mẹ, là những bậc lãnh đạo đất
nước thì phải xem xét lại vấn đề giáo dục đạo đức nhân bản – nhân quả, trong đó
có nhiều đức hạnh như đã nói ở trên: Đức hiếu sinh, đức ly tham, đức chung thủy,
đức thành thật và đức minh mẫn. Tất cả thanh niên và thanh thiếu niên nam nữ cần
phải được giáo dục học tập những đạo đức này. Nếu người nào chưa học, bắt buộc
phải học. Nhờ có sự tổ chức và bắt buộc học tập đạo đức như vậy thì ngành Công
An giữ gìn trật tự an ninh trong nước sẽ đỡ vất vả hơn nhiều.
Hiện giờ các
cháu thanh niên hay thanh thiếu niên nam nữ hoặc bất cứ một người nào vi phạm tội
trộm cắp, cướp của, giết người, hiếp dâm, mãi dâm, xì ke, ma túy, hút xách, cờ
bạc v.v… thì cưởng bức cải tạo đi học các lớp đạo đức này, nếu người nào học
thi đậu được thả cho về, còn rớt thì ở lại học nữa, đến khi thi đậu mới trả tự
do cho hòa nhập với cộng đồng.
Có xây dựng
và đào tạo đạo đức như vậy thì xã hội này mới bình an, mới không còn những tệ nạn
xã hội, mới không còn cảnh giết người, những cái chết rất oan uổng.
4- “Ngay
khi đưa cả hai đối tượng cùng chiếc xe máy về trụ sở, bọn chúng khai nhận tên
là Trần Quốc Quy, sinh năm 1987 và Nguyễn Văn Hòa, SN 1988, cùng ngụ ấp Phủ, xã
Tân Phong, huyện Thạnh Phú. Mờ sáng hôm sau nguồn tin về một vụ cướp của giết
người lan nhanh trong huyện gây sự tò mò trong người dân ”. Câu này dạy ĐẠO ĐỨC NHÂN QUẢ NGHIỆP
BÁO.
Làm một điều
ác có thể che dấu mọi người, nhưng không thể nào che dấu được luật nhân quả, nếu
người làm ác còn có một chút thiện lành trong lương tâm, còn có những hành động
biết thương người, biết giúp đỡ người hoặc cứu giúp yêu thương các loài động vật
khác, cho nên làm một điều ác mà còn vẫn tránh được pháp luật được 5, 10 ngày
hay một, hai tháng hoặc năm năm, mười năm, hai mươi năm đều do có làm những điều
lành, vì thế mới tránh né pháp luật được, chờ khi hết phước thì nghiệp báo phải
trả, không còn tránh né đâu khỏi. Làm ác cũng giống như một người sinh ra không
thể nào tránh mưa nắng được.
Luật nhân quả
rất công bằng và công lý, xử phạt rất nghiêm minh, dù một hành ác nhỏ, một lời
nói có hàm ý ác thì vẫn phải trả quả, không trốn đâu khỏi, trả quả ngay liền
trong hiện tại, do không hiểu luật nhân quả nên người đời thường gọi nhân quả
nghiệp báo là luật trời.
Luật pháp
nhân quả như vậy, cho nên chúng ta làm hay nói phải suy nghĩ kỹ lưỡng rồi mới
làm hoặc nói, chứ đừng muốn nói sao là nói, muốn làm sao là làm, là không được,
luật nhân quả không tha cho một ai cả.
Nhớ làm việc
thiện, nói điều thiện chứ đừng nói và làm điều ác. Đó là lời dạy của đức Phật:
“Chư ác mạc tác, chúng thiện phụng hành”.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét