GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI ĐẠO ĐỨC LY THAM - TẬP 1/ 49
TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI/ 3
Đạo đức xã hội
đang xuống cấp thì ở nơi đâu cũng có những người xấu, những người ác, mà muốn
giáo dục trẻ em tốt thì cần phải gần gũi chăm nom kỹ lưỡng hơn, đừng bỏ mặc
giao phó cho nhà trường hoặc dễ dãi thả lỏng để các em đi chơi tự do như thế
nào cũng được. Đó là một tai hại rất lớn.
Tệ nạn xã hội
đang xảy ra khắp nơi thì con cái, trẻ em cần phải được chăm sóc kỹ càng hơn, được
giáo dục đạo đức để giúp cho các em biết đâu là có đạo đức , đâu là vô đạo đức,
nếu bỏ mặc các em thì xã hội lại còn có thêm nhiều người xấu ác nữa. Như ông
Thình không nhờ bà Hai giáo dục thì cuộc đời ông sẽ ra sao? Có được như ngày
hôm nay không? Ở ngay môi trường đỏ đen bài bạc thì một em bé làm sao có đủ trí
tuệ phán xét đâu đúng đâu sai, vì thế dễ bị sa ngã vào những trò ăn chơi trụy lạc,
trộm cắp cướp giựt, giết người.
Trong giai
đoạn xã hội đạo đức đang xuống cấp, tệ nạn xã hội xảy ra khắp nơi thì gia đình
là nơi có trách nhiệm bổn phận bảo bọc và dạy dỗ, đào luyện các em trở thành
người tốt, người có đạo đức.
Xã hội xấu
các em dễ bị sa ngã và đắm nhiễm thói hư tật xấu và như thế tệ nạn xã hội càng
tăng các em sẽ trở thành những gánh nặng cho xã hội. Cho nên xã hội xấu có nhiều
tệ nạn thì con cái trẻ em chỉ còn trông cậy vào gia đình uốn nắn dạy dỗ các em,
dựng lại nền đạo đức nhân bản - nhân quả, giúp các em trở thành những người tốt,
gia đình tốt và xã hội tốt.
8- “Làm một
lần không ai phát hiện trong khi đánh bạc bị thua, tôi lấy tiếp lần hai. Rồi cứ
thế tiếp diễn lần thứ ba, lần thứ tư. Đến lần thứ năm tôi bị bà Hai phát hiện. Câu này dạy NGHIỆP LỰC NHÂN QUẢ THIẾU
ĐỨC LY THAM THÂN HÀNH.
Khi chúng ta
huân tập nhiều lần thành nghiệp lực, khi đã thành nghiệp lực thì rất khó bỏ, giống
như người nghiện rượu, thuốc lá, thuốc lào, cà phê, thuốc phiện, xì ke, ma túy
v.v... Tục ngữ có câu: “Ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt” Người ta bảo : “Đi
đêm có ngày gặp ma” Ăn cắp tiền đến lần thứ năm thì ông Thình bị bà Hai phát hiện
và bắt tại trận .
Nhân ăn cắp,
ăn trộm thì quả phải bị bắt, bị phạt, bị tù đày không thể nào tránh khỏi. Ông
Thình cũng nằm trong định luật chung của nhân quả, vì thế không thể nào tránh
khỏi, nhưng cái may mắn là ông Thình gặp bà Hai là người biết thương con cháu,
biết dạy con cháu. Nhất là bà Hai xem thường tiền bạc nên quyết tâm dạy cháu
mình nên người tốt, nếu gặp người xem tiền bạc như bánh xe khi bắt được người
ăn cắp họ sẽ làm ra lớn việc, mắng nhiếc, mạt sát trước mặt mọi người. Ngược lại
bà Hai là người tốt rất thương cháu nên âm thầm tìm cách dạy cháu trở thành người
tốt.
9- “Bà
Hai hỏi tôi ba bốn lần: “Bà nên xử sự thế nào đây?”. Tôi đáp: “Bà đánh cháu mấy
roi cũng được phạt sao cháu cũng chịu. Chỉ xin bà đừng mách ông nội”. Trong nhà
tôi sợ ông nội hơn cả, vì lúc nào ông cũng nghiêm khắc với con cháu. Câu này dạy ĐỨC THÀNH THẬT LY THAM
HIẾU SINH KHẨU HÀNH.
Bà Hai khi bắt
Thình ăn cắp tiền thì tìm cách âm thầm dạy cháu làm sao cho nó bỏ tật xấu ăn cắp.
Nên bà hỏi Thình ba bốn lần với tâm trạng thương yêu cháu và rất thành thật hỏi
cháu: “Bà nên xử sự thế nào đây?”. Bỏ qua thì cháu sẽ hư, còn dạy thì dạy bằng
cách nào đây? Khi được hỏi vậy thì Thình cũng rất thành thật trả lời: “Bà đánh
cháu mấy roi cũng được, phạt sao cháu cũng chịu. Chỉ xin bà đừng mách ông nội”.
Câu trả lời của Thình quá thành thật khiến bà còn thương cháu nhiều hơn nữa.
Ở đời chỉ có
thành thật, sự thành thật mới khiến cho người ta trở nên người tốt.
Bà Hai thành
thật thương yêu cháu và cậu bé Thình cũng thành thật nói rõ những tâm trạng của
mình.
Chính nhờ đức
thành thật của hai người mà cậu bé Thình đã trở thành người tốt, người hữu dụng
của xã hội, làm vẻ vang cho đất nước Việt Nam.
10- “Bà
nói: “Bà sẽ cho cháu một cơ hội. Trong khi cháu suy nghĩ, Bà sẽ chưa nói gì với
ông. Nhưng cháu phải nghĩ ra một cách để sửa chữa lỗi lầm”. Câu này dạy ĐỨC TỰ GIÁC LY THAM HIẾU
SINH KHẨU HÀNH.
Người biết lỗi
là phải tự giác sửa những sự sai lầm của mình. Đó là mục đích giáo dục từ một
người xấu trở thành người tốt. Cho nên bà Hai dùng lối giáo dục này nên chỉ một
lời dạy như dưới đây cũng đủ làm cho Thình thức tĩnh mà sửa chữa lỗi lầm: “Bà sẽ
cho cháu một cơ hội. Trong khi cháu suy nghĩ, Bà sẽ chưa nói gì với ông. Nhưng
cháu phải nghĩ ra một cách để sửa chữa lỗi lầm”. Lời dạy rất hay vừa nghiêm nghị
vừa thương yêu với tình thương chân thật, khiến cho Thình không bao giờ quên lời
dạy này.
Bao nhiêu
năm tháng trôi qua nhưng lời dạy này còn như mới xảy ra ngày hôm nay vậy.
Lời dạy này
đã khiến cho đứa cháu trở nên người tốt. Đúng là chỉ có sự tự giác thì người ta
mới khắc phục được nghiệp lực, tức là mới khắc phục được những thói hư tật xấu.
Mỗi con người sinh ra đều mang theo nghiệp lực tham, sân, si, mạn, nghi, nếu
chúng ta không biết cách khắc phục nghiệp lực thì sẽ bị nó lôi đi vào con đường
tội ác và như vậy phải thọ lấy những sự khổ đau vô cùng vô tận.
Đạo Phật ra
đời khuyến khích mọi người phải tự nguyện, tự giác sống thiện làm thiện, vì lợi
ích cho mình cho người, chứ không phải vì lợi ích cho Phật giáo. Có sống thiện
mới chuyển được nghiệp khổ vì thế mới có cuộc sống bình an.
Người tự
giác đến với đạo Phật thì phải tự nguyện khép chặt mình trong khuôn khổ giới luật
đức hạnh, nhờ đó từng bước triển khai để mở mang tri kiến giải thoát. Có tri kiến
giải thoát từ đó mới ngăn và diệt các ác pháp; từ đó mới đủ sức tự giác xả tâm
tham, sân, si, mạn, nghi của mình.
Ở đây bà Hai
cũng dùng cách hướng dẫn tự giác bỏ thói hư tật xấu bằng một lòng yêu thương
người cháu chân thật. Bà đã thành công và đứa cháu cũng trở thành người tốt,
người hữu dụng cho bản thân, gia đình và xã hội.
11- “Hôm
sau tôi còn nhớ là một buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống bên sông, các nhà
đã thắp đèn dầu, bà Hai gọi tôi ra nói chuyện. Tôi thưa với bà: “Cháu xin hứa từ
nay trở đi cháu không bao giờ ăn cắp nữa”. Câu này dạy ĐỨC DANH DỰ LY THAM THÂN HÀNH.
Một lời hứa
là một danh dự, ngưòi biết tự trọng là người không dám hứa đại, Thình là một đứa
bé biết trọng danh dự nên khi bà Hai gọi ra nói chuyện thì Thình đã nói thẳng:
“Cháu xin hứa từ nay trở đi cháu không bao giờ ăn cắp nữa”.
Mỗi con người
đều có danh dự, cho nên chúng ta đừng vì một lý do gì mà chà đạp lên danh dự của
người khác, phỉ báng danh dự của người khác là làm nhục người khác, làm nhục
người khác là nói xấu người khác. Ở trên đời thường người ta hay nói xấu lẫn
nhau, người kia nói xấu người này, người này nói xấu người kia, đó là họ đã chà
đạp lên danh dự của nhau.
Người xưa
nói: “Một lời nói là một đội máu”Cậu bé Thình đã giữ lời hứa và làm đúng như lời
đã hứa, thật đáng khen.
Trên đời làm
người ai mà không có lỗi, nhưng có lỗi thì phải sửa, phải khắc phục, phải từ bỏ
những thói hư tật xấu đó, nhờ sửa chữa khắc phục thì mới trở thành người tốt,
người không làm khổ mình khổ người và khổ tất cả chúng sinh.
Bởi vậy rất
cần thiết cho những lớp học đạo đức ra đời, vì lợi ích chung cho con người; vì
sự an vui hạnh phúc của loài người . Có người bảo rằng: “Thời nay đạo đức không
bằng tô phở”. Đúng vậy lời nói của người ấy rất đúng trong thời điểm này. Thời
điểm là thời điểm đạo đức xuống cấp nên người ta giết loài vật bằng những nhà
máy đồ sộ thiết bị máy móc bằng điện tử để giết chúng sinh hàng loạt, để làm thực
phẩm cung cấp sự sống cho con người bằng ác pháp, nên loài người không tránh khỏi
những tai họa khủng khiếp.
Một ngày họ
giết không biết bao nhiêu chúng sinh kể sao cho siết, hàng vạn triệu trâu, bò,
heo, dê, gà, vịt, cá, tôm v.v... chết trùng trùng lớp lớp. Máu của chúng sinh
chảy như sông, xương chúng sinh chất cao như núi.
Kính thưa
quý vị! Lời nói đạo đức không bằng tô phở chỉ đúng với thời điểm con người chưa
có học đạo đức NGŨ GIỚI tức là chưa học ĐỨC HIẾU SINH, ĐỨC LY THAM, ĐỨC CHUNG
THỦY, ĐỨC THÀNH THẬT và ĐỨC MINH MẪN. Do không học đạo đức nên con người không
biết thương sự sống, mới có sự giết hại và ăn thịt chúng sinh như vậy.
Con người là
con vật hoàn hảo hơn tất cả các loài vật khác, nhất là bộ óc. Bộ óc là một bộ
máy rất tinh vi và tiếp nhận rất tài tình nó còn có một tình cảm yêu thương của
con người rất đặc biệt. Vì thế hôm nay tô phở là sự sống của con người, nhưng sự
sống toàn là sự khổ đau, sự sống trên sự rên la thảm khốc của tất cả chúng
sinh, sự sống chưa toàn hảo, nên trong đó con người phải chịu nhiều đau khổ hơn
bất cứ loài vật nào hết.
Nhưng ngày
mai đạo đức là món ăn của loài người, cho nên đời sống của họ là cả sự bình an,
yên vui và hạnh phúc, vì thế tô phở của ngày hôm nay không giống như tô phở của
ngày mai. Tô phở của ngày mai là tô phở đạo đức, là “TÔ PHỞ CỦA TÌNH THƯƠNG YÊU”.
“TÔ PHỞ CỦA ĐỨC HIẾU SINH, CỦA ĐỨC LY THAM, CỦA ĐỨC CHUNG THỦY, CỦA ĐỨC THÀNH
THẬT VÀ CỦA ĐỨC MINH MẪN” Vả lại con người sinh ra với một bộ óc mang đầy đủ
trí tuệ để đón nhận mọi sự hiểu biết, vì thế con người rất tiến bộ về mọi mặt
như quý vị đều biết: Hiện tại khoa học kỹ nghệ điện tử rất tinh vi tiến bộ một
cách quá xa mà người ta không thể nào ngờ được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét