347-RÈN NHÂN CÁCH ĐẠO ĐỨC GIA ĐÌNH: BÀI LÀM/ 9
ĐOẠN 9: “Trong khi chờ đợi sự phán
quyết của pháp luật, chúng tôi mong mỏi lòng hảo tâm của bạn đọc
gần xa hãy giúp mẹ con chị Hoa vượt qua cơn khốn khó”. Câu này dạy đạo
đức gì?
ĐÁP ÁN: Đức Hiếu Sinh Kêu Gọi Lòng Hảo
Tâm Khẩu Hành.
GIẢI
TRÌNH ÁN: Đứng
trước cảnh đau lòng này, tác giả bài báo kêu gọi đọc giả bốn phương hãy mở rộng
lòng thương yêu, kẻ ít người nhiều cứu giúp chị Hoa trong lúc cuộc sống quá bi
đát gần như kiệt quệ, nếu đi làm thì không ai chăm sóc cho bé Cẩm Tiên, mà chăm
sóc cho bé Cẩm Tiên thì lấy gì mà sống, vả lại tiền thuốc thang và ăn uống cho
cháu Cẩm Tiên làm sao có để chi trả. Bỏ cháu Cẩm Tiên thì mẹ cháu bỏ con sao
đành, mà ôm nuôi thì lấy đâu ra để sống cho hai mẹ con, thật là tội nghiệp vô
cùng. Đứng trước cảnh này ai mà không đau xót. Phải không các con?
Nhân quả nghiệp
báo sao mà khắc nghiệt quá vậy, nhân nào thì phải trả quả nấy, nhưng biết làm
sao đây bây giờ?
Kính thưa
quý vị! Nhân quả không khắc nghiệt, nhân nào quả nấy thì phải trả vay, đó là
quy luật công bằng đối với vạn vật trong vũ trụ. đứng trước hoàn cảnh gia đình
của cháu Cẩm Tiên ,chúng ta lấy đó làm một bài học nhân quả cho đời mình. Ngay
từ bây giờ chúng ta phải tập sống năm đức căn bản của loài người và mười điều
lành nhân quả của thập thiện thì mới mong chuyển đổi nhân quả nghiệp báo ác của
đời mình thành nhân quả nghiệp báo thiện, nhờ đó cuộc sống của chúng ta mới được
bình an và vô sự.
Trước khi muốn
sống với năm đức nhân bản và mười hạnh nhân quả thiện thì chúng ta phải tu tập
và rèn luyện Chánh Niệm Tĩnh giác, nhờ có Chánh Niệm Tĩnh Giác chúng ta mới sống
trọn vẹn với năm đức, mười hạnh. Năm đức và mười hạnh mới làm thay đổi cuộc đời,
mới đem lại sự bình an cho loài người.
Người tu
theo Phật giáo mà không giữ gìn đúng những giới luật cơ bản mang đầy đủ đúng
năm đức, mười hạnh này thì không thể nào chuyển hóa được nhân quả nghiệp báo.
Không chuyển hóa được nhân quả nghiệp báo thì con đường tu hành chẳng có ích lợi
gì cho bản thân, mà còn phí công vô ích của mình. Suốt cuộc đời mang tiếng tu
hành nhưng tu hành chẳng tìm thấy sự giải thoát chân thật, toàn là ảo giác.
Nói NĂM ĐỨC,
MƯỜI HẠNH của Phật giáo người ta rất xem thường, vì cho nó là Ngũ Giới và Thập
Thiện, nhưng nó rất cơ bản cho con đường giải thoát của Phật giáo. Quý vị đừng
đi tìm những pháp cao siêu mầu nhiệm, vì những pháp cao siêu mầu nhiệm là những
pháp tưởng mà những người sống trong mơ mộng dựng lên để tự lừa
đảo mình và mọi người.
Nói về tôn
giáo hay bất cứ một giáo pháp nào, người ta đều chọn pháp môn thiền định, cho
là một pháp môn tối tôn, tối thượng. Cho nên người ta nói về thiền định rất nhiều,
nhưng người ta không biết cách thức tu tập thiền định như thế nào đúng, như thế
nào sai. Vì thế người ta đã tu tập sai pháp, không đúng chánh thiền định nên
không có ai nhập được chánh thiền, chánh định, chỉ toàn nhập vào định tưởng. Và
cuối cùng người ta nói thiền định rất nhiều nhưng chẳng ai biết thiền là gì cả.
KẾT LUẬN VÀ ÁP DỤNG:
Lòng
hảo tâm có nghĩa là lòng tốt, tức là đức bố thí. Người bố thí là người biết
thương người bất hạnh trong xã hội. Đức bố thí rất cần thiết cho mọi người, nó
giúp mọi người xả tâm bỏn xẻn ích kỷ rất dễ dàng.
Ngày xưa đức
Phật đi xin ăn là mục đích tạo duyên bố thí cho mọi người, để cơm ăn áo mặc của
họ không thiếu hụt và có thể trở thành giàu sang phú quý, nhất là gặp được
chánh pháp giải thoát. Bởi vậy làm người chúng ta nên sống với đức bố thí,
trong đức bố thí nó đầy đủ tình thương yêu chân thật. Bố thí mà không có lòng
yêu thương chân thật thì bố thí đó chỉ là hình thức để lừa đảo mọi người làm
danh, làm lợi, v.v… mà thôi.
Đức bố thí
thật sự phải mang đầy đủ đức hiếu sinh. Ở đâu có đức hiếu sinh thì ở đó có đức
bố thí chân thật.
Ở đây chúng
ta cần hiểu rõ ý nghĩa bố thí. Bố thí là phải vì lòng yêu thương người bất hạnh,
vì thấy cảnh khổ của người khác mà đem đến chia sẻ sự bình an với họ; chia sẻ
tiền của, cơm ăn, áo mặc; chia sẻ công sức giúp nhau; chia sẻ những lời an ủi;
chia sẻ những hành động yêu thương, v.v…
Đức bố thí bao giờ cũng đi đôi với đức hiếu sinh, cho nên gọi là ĐỨC HIẾU SINH BỐ THÍ. Con người nói thương nhau thì phải qua những hành động bố thí, nếu không có hành động bố thí thì nói thương nhau chỉ là lời nói suông mà thôi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét