378-RÈN NHÂN CÁCH ĐẠO ĐỨC GIA ĐÌNH: BÀI LÀM/ 30
ĐOẠN 30: “Tôi và nàng cũng như hạt gạo
trên sàng, sau cuộc chiến tranh trường kỳ, hồi còn nhỏ đã yêu nhau, qua đôi mắt
đã hiểu lòng nhau, nay tuổi đã già lại yêu nhau nhiều hơn”. Câu này dạy
đạo đức gì?
ĐÁP ÁN: Đức Chung Tình Khẩu Hành.
GIẢI
TRÌNH ÁN: Mối
tình đầu của trai gái khó quên, mặc dù yêu nhau qua cái nhìn vội vàng, qua những
cử chỉ thầm lặng tuy không nói ra bằng lời, nhưng họ đã hiểu nhau. Bởi vậy tình
yêu trai gái rất đẹp, nhưng phải đứng ở góc độ này, đừng đi sang qua góc độ
khác mà mất hết ý nghĩa thanh cao của nó. Cụ ông, cụ bà nay tuổi
đã gần 80 mà chưa quên nhau, mối tình đầu thật là chung tình.
Trong chiến
tranh cứ nghĩ rằng: người yêu đã chết, nên ông lấy vợ, bà lấy chồng. Tuy vậy, mối
tình đầu ấy vẫn còn chôn chặt mãi trong lòng của hai người thật là bền bỉ. Trải
qua những năm tháng dài đằng đẵng thế mà mối tình vẫn không quên, thật là sắt
son.
Người đời cứ
nghĩ yêu nhau như vậy là hạnh phúc, nhưng quý vị xét lại cho cùng thì có hạnh
phúc gì đâu! Chỉ là nỗi niềm thương nhớ mà thôi. Nhớ thương là một sự khổ đau,
có đúng như vậy không quý vị? Nhớ thương mà không gặp nhau thì càng khổ đau
hơn. Thỉnh thoảng nhớ lại chỉ còn là những kỷ niệm trong ký ức; mỗi lần nhớ lại
là một nỗi buồn man mác khởi lên tận trong tâm can của mình.
Tình yêu
thương trai gái vẫn là nỗi khổ đau của con người, nhưng phải biết chủ động điều
khiển nó, đừng để nó dẫn dắt đi vào được tình nhục dục thì nó vẫn còn cao đẹp,
vì đường tình dục không hay chút nào cả, bẩn thỉu bất tịnh và nó dẫn người ta
chiếm hữu với nhau, và nó còn đưa đến nhiều ngõ ngách đau khổ không lường trước
được nữa.
Tình yêu
thương trai gái thanh cao, vô tư là ở chỗ trong sạch, thanh tịnh, đừng lợi dụng
nhau, đừng xâm chiếm nhau, chỉ nên đem lại sự bình an và an ủi
cho nhau. Được như vậy, tình yêu trai gái không khác gì tình yêu quê hương, Tổ
quốc, vì tình yêu quê hương Tổ quốc là đem lại sự ích lợi cho dân tộc, cho nước
non. Tình yêu thương như vậy là nguồn an ủi cho mọi người, và nhất là cho những
người bất hạnh trong xã hội. Yêu thương không thể chỉ là lời nói suông, lời nói
suông là chẳng yêu thương gì cả. Yêu thương phải biến ra hành động mới thật sự
là yêu thương.
Đây, chúng
ta hãy đọc “CHIẾC HỘP YÊU THƯƠNG” mà suy ngẫm tình yêu thương trong sạch
và hồn nhiên, vô tư, chứ không phải thứ tình yêu lợi dụng nhau:
“Gia đình
Linna rất nghèo. Mẹ Linna mất sớm và ba của cô bé ở vậy, cảnh gà trống nuôi
con. Cuộc sống hai cha con rất khó khăn nên mọi thứ phải tằn tiện lắm mới có đủ
tiền cho cô bé đến trường. Bé Linna đã sớm ý thức được sự vất vả của ba nên cô
rất ngoan và biết tiết kiệm mọi thứ trong sinh hoạt.
Mới sáu
tuổi, nhưng Linna phải làm gì để có món quà sinh nhật tặng ba mà không tốn kém.
Và đó là lý do ba của đứa bé đã mắng con gái mình vì lãng phí. Tiền bạc eo hẹp,
cho nên người cha nổi giận khi cô bé cắt những tấm giấy bao tập làm từng mảnh
nhỏ chỉ để trang trí một chiếc hộp giấy. Hôm sau, cô bé mang
chiếc hộp đến bên ba và nói: “Con tặng ba, chúc ba sinh nhật vui!”.
Ba của
Linna vì cơn giận dữ của mình hôm trước, nhưng rồi lại ngạc nhiên khi ông mở hộp
ra chẳng thấy gì. Ông mắng con gái. Cô bé ngước nhìn cha, nước mắt rưng rưng:
“Ba ơi! Đó đâu phải là chiếc hộp không. Con đã thổi đầy những nụ hôn trong đó để
tặng ba!”. Người cha giật mình, ôm cô con gái nhỏ vào lòng, hai hàng nước mắt
chảy dài trên má và ông xin lỗi con.
Ít lâu
sau, Linna qua đời trong một tai nạn. Gần chục năm mà người cha vẫn giữ khư khư
chiếc hộp bên cạnh. Mỗi khi không vui, ông mở chiếc hộp ra và tưởng tượng những
nụ hôn của con gái bé bỏng đang bay lên má của ông, rất ấm áp”.
Trên đời
này có tài sản nào quý giá hơn những chiếc hộp chứa đầy tình yêu thương như thế!
Ân Nam
(theo Valuable Box)
Tình yêu
thương như cháu bé Linna là một thứ tình yêu thương trong sạch, thanh cao và vô
tư. Sống trên đời này chúng ta hãy giữ gìn tình yêu thương trong sạch ấy, dù
trai hay gái có yêu thương nhau thì đừng bước vào tình nhục dục vì nó sẽ làm mất
giá trị thanh cao, vô tư trong sạch của tình yêu thương. Vì
tình nhục dục ô trược bẩn thỉu là một loại tình cảm thấp hèn, lợi dụng, xâm chiếm
gây ra nhiều khổ đau.
Tình trạng
hiện giờ người mẹ giết con trong trứng nước, đó là con người mất hết tình yêu
thương của người mẹ, chỉ còn biết tìm cách thỏa mãn tình nhục dục. Vì tình nhục
dục mà họ bày ra nhiều cách ngăn ngừa hoặc phá thai bằng bao cao su, bằng thuốc
thang hoặc bằng cách cột, đốt, v.v… Và cuối cùng thì bằng cách phẫu thuật, nạo,
móc bỏ thai nhi một cách ác độc. Làm mẹ sao nỡ tâm giết con mình như vậy. Phải
không quý vị?
Vậy mà còn
có những người mẹ đánh con cho đến chết. Thật là loài ác quỷ, chứ con người ai
mà nhẫn tâm đánh con đến chết được như vậy, loài thú còn không nỡ ăn thịt con.
Đây là một
tin tức đã đăng trên báo Tuổi Trẻ, thứ năm 27/12/2007, “BÉ TRAI 5 TUỔI BỊ MẸ RUỘT
ĐÁNH ĐÃ TỬ VONG”:
“Sau 5
ngày hôn mê, phải phẫu thuật cấp cứu, thở máy và chăm sóc đặc biệt tại khoa hồi
sức ngoại thần kinh Bệnh viện Chợ Rẫy. Khoảng 12h20 ngày 26/12, bé Phạm Huy
Hoàng 5 tuổi (xã Bình Hưng, huyện Bình Chánh, TP HCM) đã trút hơi thở cuối cùng
tại bệnh viện.
Như Tuổi
Trẻ đã thông tin, khoảng 21h ngày 21/12, bé Hoàng được những
người hàng xóm tốt bụng đưa đến Bệnh viện Chợ Rẫy cấp cứu trong tình trạng có
nhiều vết bầm tím trên mặt, đầu, đã hôn mê vì mẹ ruột đánh đập tàn nhẫn. Kết quả
chụp CT scan sọ não cho thấy Hoàng bị chấn thương sọ não, có máu tụ dưới màng cứng
bán cầu bên trái với biểu hiện phù não mê sâu.
Tại cơ
quan điều tra, Phạm Thị Mai, mẹ của bé Hoàng, lúc 13h ngày 21/12, vì tức chuyện
bé Hoàng không nghe lời mình nên đã dùng vá múc canh, nồi gang, bình ga mini,
bình xịt muỗi… đập tới tấp vào đầu, lưng Hoàng để “dạy dỗ”. Đến 20h cùng ngày,
thấy bé Hoàng ói mửa mê man, Mai nhờ người đưa bé đi cứu cấp…”
L.TH.H.
Người mẹ sao
nỡ nhẫn tâm đánh con đến chết như vậy. Ngày xưa, ông bà dạy con cháu nếu đánh
con thì đánh mông chúng, chứ không được đánh bất kỳ nơi đâu hết, khi đánh phải
bắt chúng nằm xuống, đánh một, hai roi mây mà thôi, chứ không được đánh bằng
cây, gậy, gộc, v.v… Còn bây giờ người ta đánh trẻ con ghê quá. Lòng yêu thương
của người mẹ, của con người ở đâu, họ đã đánh mất rồi. Những trẻ con thơ ngây
vô tội, thế sao ai nỡ nhẫn tâm đánh đập cơ thể ra nông nỗi này. Thật là xót xa
thương cảm vô cùng.
KẾT LUẬN
VÀ ÁP DỤNG: Là
con người thì lòng thương yêu là đạo đức nhân bản thứ nhất của loài người, nếu
con người không có lòng yêu thương là loài ác quỷ chứ không phải là con thú vật,
vì con thú vật cũng còn biết thương yêu, cũng biết che chở đùm bọc lẫn
nhau. “Thố tử hồ bi”, hoặc: “Một con ngựa đau cả tàu không
ăn cỏ”. Chúng ta là con người phải tập rèn luyện đức hiếu sinh, chỉ có
đức hiếu sinh mới đem lại sự bình an cho mình, cho người và cho tất cả loài vật;
chỉ có đức hiếu sinh mới đem lại cho bản thân, gia đình và xã hội sự an vui.
Cho nên đức hiếu sinh là đệ nhất pháp ban vui, cứu khổ, phò nguy, v.v… là một
vị thần hộ mệnh cho mọi người, mọi nhà. Vì vậy các con nên nhớ lời dạy
này: “Trên đời này không có gì quý hơn lòng yêu thương mình, yêu thương
mọi người và yêu thương tất cả chúng sinh”.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét