412-LÒNG YÊU THƯƠNG TẬP 1:
LÒNG YÊU THƯƠNG TỔ QUỐC/ 2
Lúc ấy,
ba người khách nói trên đang ngồi ở buồng ăn, quây quần uống rượu và nói chuyện
về những cuộc du lịch của mình, cùng phong tục những nước đã đi qua. Tình cờ,
câu chuyện nhằm vào nước Italia. Một người bắt đầu phàn nàn về khách sạn, người
chê về xe lửa. Cuối cùng, rượu say, họ thi nhau nói xấu tất cả
những gì thuộc về nước Italia. Người thứ nhất nói biết thế, họ sẽ di du lịch xứ
Lappôn (ở cực bắc châu Âu), còn hơn sang nước Italia. Người thứ nhì nói quả quyết
rằng, ở Italia hắn gặp toàn thị những phường quỷ quyệt và những quân cường đạo.
Người thứ ba nói thêm rằng:
- Những
người tùng sự nước Italia không biết chữ.
Người thứ
nhất nói:
- Đó là một
dân tộc ngu dốt!
Người thứ
nhì tiếp:
- Bẩn thỉu!
- Và ăn…
Người thứ
ba định nói câu "ăn cắp", nhưng chưa dứt lời thì một trận mưa toàn tiền
vàng và bạc hắt vào mặt những người ấy, rơi tung toé xuống bàn và trên sân. Ba
người hầm hầm đứng dậy xem trận mưa dữ ấy ở đâu ra thì lại bị ném thêm.
Cậu bé thành Pađôva vén rèm, thò đầu ra, thét bằng giọng khinh bỉ:
- Cầm lại
tiền của các người. Ta không thèm nhận của bố thí từ các người, những kẻ đã
lăng mạ nước ta”.
Yêu nước
không chỉ có nghĩa vụ cầm súng đánh giặc, để bảo vệ biên cương
lãnh thổ; yêu nước là bảo vệ Tổ quốc mình, không để cho một người
nào thóa mạ, lăng nhục Tổ quốc; yêu nước là không để cho một người nào chửi mắng,
nói xấu dân tộc mình. Cậu bé thành Padôva thật đáng cho chúng ta khâm phục. Cậu
được những người này bố thí cho cậu rất nhiều tiền, nhưng khi nói xấu dân tộc cậu
là cậu ném trả lại tất cả tiền bạc, và nói thẳng vào mặt của những người thiếu
văn hóa, không lịch sự, thiếu lễ độ, không biết tôn trọng đối với một dân tộc
nước khác: “Cầm lại tiền của các người. Ta không thèm nhận của bố
thí từ các người, những kẻ đã lăng mạ nước ta”. Lời nói tuy ngắn gọn
của cậu bé nhưng đầy đủ ý nghĩa của một người yêu thương đất nước.
Người công
dân trong một nước biết tôn trọng quê hương tổ quốc của mình, thì cũng phải biết
tôn trọng quê hương tổ quốc của người khác. Cớ sao lại chê bai nói xấu dân tộc
nước khác. Cháu bé thật xứng đáng là một công dân nước Ý, một gương YÊU THƯƠNG
TỔ QUỐC mà chúng ta cần phải học hỏi ở cậu bé này rất nhiều.
Con người đối
với con người khi gặp nhau đều nên nói tốt cho nhau, đừng nói xấu nhau, nói xấu
nhau là thiếu xây dựng, thiếu trách nhiệm với Tổ quốc, vì mỗi người là một công
dân trong nước. Cho nên nói xấu người là nói xấu Tổ quốc. Các cháu có biết
không?
Người biết
yêu thương Tổ quốc là người không nói xấu một người nào cả, nói xấu một
công dân trong nước đó là phỉ báng đất nước đó. Người có đạo đức là người biết
tôn trọng mình và người, biết tôn trọng mình và người là biết tôn trọng Tổ quốc.
Còn những hạng người thiếu đạo đức, thiếu văn hóa thì khi gặp người này nói
theo người này và nói xấu người kia, hoặc nói lời ly gián khiến cho người này
ghét người kia. Đó là những hạng người xấu xa, đê tiện, hèn nhát, thiếu đạo đức,
v.v… Xã hội không dùng những hạng người đó.
Khi gặp những
người hay nói xấu người khác là chúng ta không nên thân cận với họ, tìm mọi
cách tránh xa. Họ là những con vi trùng bệnh truyền nhiễm không có thuốc trị, họ
là những người gây rối trật tự gia đình và xã hội, tạo ra cảnh cãi cọ, xung đột.
Họ là mầm mống đau khổ, gây tạo ra chiến tranh. Trong đời sống hằng ngày, những
hạng người này không phải là ít, chỉ cần chúng ta chịu khó lắng nghe họ nói
chuyện là biết ngay liền người xấu hay người tốt.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét