GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI : ĐỨC
HIẾU SINH TẬP 3 / 24
(Thầy giáo… thợ cày Hoàng Văn Nam ở làng Đại
Lâm, Tam Đa, Bắc Ninh, đã “vực” được lực học của đứa con trai tưởng như thất học
trở thành bác sỹ Y khoa; con gái thành cô giáo dạy Toán tương lai và “tiếp sức”
cho 18 học sinh khác trong thôn, ngoài làng bước chân vào giảng đường Cao đẳng,
Đại học - theo báo Tuần Việt Nam) Bởi vậy, giáo dục con cái không phải chỗ roi
vọt, chửi mắng, mà chỗ tình thương; mà chỗ cảm thông. Nhờ chỗ tình thương ban
cho con mình; nhờ chỗ cảm thông con cái nên cha mẹ hay thầy, cô giáo giúp cho
con mình hay học trò của mình đều vượt qua những khó khăn trong việc học cũng
như mọi công việc làm. Trong đời này, nếu con cái có được người cha như vậy thật
là hạnh phúc vô cùng.
ĐỨC THỨ
BA ĐỨC KHUYẾN HỌC KHẨU HÀNH
Trách nhiệm,
bổn phận làm cha mẹ hay thầy, cô giáo là phải yêu thương con cái và học trò của
mình. Nhưng yêu thương con cái và học trò của mình thì phải biết sáng tạo lối
giáo dục như thế nào cho phù hợp đúng thời đại của con cái hay học trò của mình
để chúng dễ tiếp thu những đức hạnh nhân bản - nhân quả; để chúng dễ tiếp thu
những bài học văn hóa, lịch sử, toán, lý, hóa, v.v...
Cho nên, làm
cha mẹ và thầy, cô giáo luôn luôn phải nghiêm nghị với con cái và học trò của
mình, nhưng nghiêm nghị phải gắn liền với tình yêu thương như trên đã nói. Bậc
làm cha mẹ, thầy cô giáo thì phải luôn luôn gần gũi và thường trao đổi những
cái đúng, cái sai của con cái mình. Không nên cố chấp những cái của mình đều
đúng, còn cái ý của con cái và học trò của mình là sai. Nhiều khi mình là những
bậc làm cha mẹ, thầy cô giáo đều có cái sai, chứ đâu phải người lớn là đúng hết
sao. Cho nên những bậc làm cha mẹ, thầy và cô giáo đều phải biết lắng nghe và
tư duy chín chắn mọi việc, rồi mới khuyên dạy con cái cũng như học trò của mình
cho chúng thấy rõ ràng cái sai sẽ mang đến hậu quả thất bại và đau khổ như thế
nào, và cái đúng sẽ mang lại những kết quả tốt đẹp ra sao.
Cái đúng của
con cái và học trò của mình đều được tán dương, ca ngợi, đó là một sự khích lệ
rất lớn đối với các em mà những bậc làm cha mẹ, thầy và cô giáo đừng bỏ qua. Đối
với con cái hay học trò của mình nên khích lệ cho chúng làm một việc tốt như
chăm học, làm bài giỏi.
Dạy như vậy
chưa đủ, mà còn khuyến khích chúng tự tay làm những việc thiện giúp đỡ cho những
người bất hạnh trong xã hội. Khi chúng đã làm được những điều đó, thì chúng ta
hãy dành cho chúng những lời khen hay những quà tặng đúng ý nghĩa của những
hành động thiện chúng đã làm.
Một hành động
nhỏ như lời khuyên con cái và học sinh của mình: “Các con không nên sát hại con
kiến, con sâu, con trùng, con dế, v.v... Vì giết hại những loài vật ấy rất tội
nghiệp, nếu chúng chết bỏ lại con cái của chúng không ai chăm sóc; nếu lỡ chồng
hay vợ của chúng bị giết hại thì chúng sẽ đau khổ biết dường nào.
Phải không
các con? Cũng như chúng ta mất cha mất mẹ, bơ vơ trong cuộc đời thật là khổ đau
vô cùng. Đây, chúng ta hãy nhìn bức tranh minh họa với tựa đề:
“CHA MẸ ƠI
MAU VỀ VỚI CON!” Nhìn bức ảnh minh họa mà chúng tôi không cầm được nước mắt.
Trong bức ảnh: một con đường quanh co thăm thẳm không biết đi về đâu. Một bé
gái chừng bảy tuổi ẵm một em bé ba tuổi đang bước đi trên con đường vô tận ấy bằng
tiếng nấc trong tim: “Cha mẹ ơi, mau về với con!” Tại sao người ta lại ly dị với
nhau để con cái mình bơ vơ thiếu tình thương cha mẹ? Tại sao người ta lại làm
những chuyện phạm pháp như giết người cướp của, hay buôn bán thuốc phiện lậu để
vào tù, ra khám, rồi con cái của mình sẽ ra sao? Làm cha mẹ khi sinh con ra là
phải có trọng trách nuôi dạy con cái của mình trong tình thương của cha mẹ, bằng
những hành động đạo đức nhân bản - nhân quả để con cái của mình không bơ vơ,
không thiếu thốn mọi tình yêu thương như bao đứa trẻ khác có đủ cha mẹ và còn
thầy cô giáo nữa.
Khi thấy
chúng an ủi một con vật bị thương thì chúng ta khen và tặng quà biếu khích lệ.
Khi chúng giết một con vật thì chúng ta giải thích cho chúng hiểu sự đau khổ của
con vật trước khi chết đau khổ như thế nào.
Mỗi mỗi hành
động sống hàng ngày của con cái, chúng ta đều lấy đó làm những bài học đạo đức.
Chúng ta nên áp dụng dạy chúng, khuyên chúng đừng bỏ sót những hành động nhỏ nhặt
nào. Nhờ đó khi lớn lên, chúng mới trở thành những người có đạo đức.
Thầy Kaplan
nghiêm nghị tự giới thiệu, lời nói tràn đầy tình thương yêu các em: “Chào các
em”, thầy lên tiếng và bước dọc theo lối đi giữa hai hàng ghế, “Tôi tên là
Kaplan và chúng ta sẽ cùng nhau thực hiện một chuyến đi dài. Phải không các
em?” “Các em nghe đây!”, thầy nói với cả lớp bằng một giọng đầy nhiệt huyết,
“tôi không nói về trường học. Đây là việc học tập và niềm vui trong công việc.
Nếu các em tìm thấy niềm vui trong học tập chắc chắn các em sẽ học tốt”.
Lời nói êm
ái, nhẹ nhàng khiến cho tình thầy trò gần gũi trong một năm dài đằng đẵng, càng
thêm khắng khít nhau hơn.
Một thầy
giáo giỏi không phải ở tài dạy học, mà ở chỗ biết ban tình yêu thương của mình
đến với các em học sinh. Thầy trò có thương mến nhau thì sự truyền đạt các môn
học cho các em thì các em mới dễ tiếp nhận.
Một thầy
giáo giỏi trước tiên phải làm sao nhiếp phục được lòng yêu thương của các em học
sinh của mình. Muốn được các em yêu thương thì thầy phải ban tặng lòng yêu
thương của thầy đến với các em trước. Vì thầy trò sẽ sống và cùng học với nhau
suốt một năm, cho nên tình thương yêu là khởi điểm cho niên học mới. Lời nói
yêu thương của thầy là một hành động khuyên bảo các em học tập, có một giá trị
khích lệ to lớn trong những bài học sắp tới.
Khích lệ học
tập bằng tình thương là đúng phương pháp dạy dỗ con cái và các em học sinh của
thời đại đạo đức nhân bản - nhân quả hiếu sinh. Còn nếu giáo dục và hướng dẫn
con cái và các em học sinh bằng roi vọt, bằng hành động phạt vạ, bằng chửi mắng
hoặc dùng những quyền uy bắt buộc con cái và các em học sinh phải học bằng cách
này hoặc bằng cách khác là không hợp thời. Đôi khi cha mẹ và thầy cô giáo còn
dùng những danh từ thô lỗ, kém văn hóa đối với các em thì đó là lối giáo dục
phi nhân bản, phi đạo đức, phi nhân quả. Vì thế, những bậc làm cha mẹ và thầy
cô giáo hãy chấm dứt ngay lối giáo dục vô đạo đức mà từ xưa đến nay ông bà
chúng ta thường áp dụng, lấy lớn đàn áp nhỏ; lấy mạnh đàn áp yếu. Đó là lối
giáo dục phi nhân bản bình đẳng sự sống.
Cho nên đức
hiếu sinh khuyến học là một đức hạnh tuyệt vời dùng để giáo dục con cái và các
em học sinh. Vì vậy, những bậc phụ huynh và thầy cô giáo cần phải luôn luôn áp
dụng đạo đức này trong lúc dạy dỗ con cái và các em học sinh, thì mới mong các
em sẽ trở thành những NHÂN TÀI của đất nước. Bởi vì người có tài mà không đức
thì không được gọi là NHÂN TÀI .
Người có tài
mà có đức mới được gọi là NHÂN TÀI. Chương trình giáo dục đào tạo NHÂN TÀI của
nhà nước mà quên giáo dục đạo đức nhân bản - nhân quả là một điều thiếu sót rất
lớn trong ngành giáo dục. Vậy chúng tôi xin đề nghị Bộ Giáo Dục hãy quan tâm,
lưu ý môn học đạo đức NHÂN BẢN - NHÂN QUẢ .
Muốn ngăn chặn
sự xung đột và chiến tranh thì chỉ có đạo đức nhân bản - nhân quả mới chấm dứt.
Muốn được vậy thì ngay từ bây giờ, trách nhiệm của Bộ Giáo Dục Đào Tạo phải soạn
thảo bộ sách giáo khoa đạo đức nhân bản - nhân quả từ Tiểu học, Trung học và Đại
học.
Nhờ đó thế
giới mới chấm dứt chiến tranh, con người mới sống được bình an, yên vui và hạnh
phúc.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét