GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI : ĐỨC
HIẾU SINH TẬP 3 / 26
Khi nói hai
chữ “nô lệ” đã hiện lên trong đầu các em những hành động dã man tàn ác của giặc
xâm lăng mà người dân bị nô lệ chịu muôn vàn sự khổ đau. Chúng bóc lột công sức
bằng mọi cách: cướp của, đất đai, ruộng vườn, vàng bạc, ngọc ngà, châu báu,
v.v... Chúng còn cướp sức lao động của những người dân nước nô lệ. Khi làm
không vừa ý, chúng bắt bỏ tù giam cầm, tra khảo, giết chóc, sát hại, hiếp dâm,
v.v... Nghĩ đến những điều đó là các em vùng dậy đứng lên chiến đấu bảo vệ quê
hương tổ quốc, không để dân mình làm nô lệ cho giặc ngoại xâm.
ĐỨC THỨ
SÁU ĐỨC TRUYỀN ĐẠT BÀI HỌC VÀO CUỘC SỐNG
Một bài học
trong các môn học của chương trình giáo dục đào tạo được giảng dạy trong các lớp
học từ Tiểu học, Trung học và Đại học. Muốn cho bài học sống động, thực tế, cụ
thể để các em dễ tiếp nhận, nhất là bài học có một tầm quan trọng lợi ích lớn
cho mọi người trong xã hội, thì thầy và cô giáo phải biết cách áp dụng bài học
đó vào thực tế đời sống hằng ngày của mọi người, mọi gia đình và xã hội.
Đây, chúng
ta hãy đọc lại đoạn văn dưới đây để thấy thầy giáo Kaplan đưa bài học lịch sử
vào đời sống một cách thực tế và cụ thể: “Tôi chợt hiểu ra: Thầy Kaplan đang giảng
cho chúng tôi bài học về lịch sử bằng cách của riêng thầy, không phải bằng những
cuốn sách dày cộp với câu chữ khô khan lạnh lùng; không phải bằng những lời rao
giảng triền miên, sáo rỗng. Thầy đã thổi hồn vào bài học này, làm cho nó trở
nên sinh động và rất dễ tiếp thu. Chúng tôi đã cùng thầy bước vào cuộc hành
trình tìm về cội nguồn lịch sử bằng một chuyến đi vô cùng hấp dẫn. Và đó chỉ là
ngày đầu tiên.
Cứ như vậy hết
ngày này sang ngày khác, tuần này sang tuần khác, chúng tôi đã tìm ra đủ mọi
cách để tái hiện lịch sử: khi thì biến bàn ghế thành con tàu Nina, Pinta và
Santa Maria để cùng Christophe Columbus băng qua những cơn sóng dữ tìm đến Châu
Mỹ, khi thì cả lớp chia thành hai đạo quân Nam - Bắc để đánh nhau trong cuộc nội
chiến bằng những khẩu súng giấy do chúng tôi tự chế tạo. Một hôm khác, chúng
tôi hoá trang thành những nghị sĩ để soạn thảo và ký tên vào bản tuyên ngôn độc
lập, và tôi rất hãnh diện khi được đóng vai John Adams”. Đây là sự giảng dạy rất
mới mẻ mà thầy Kaplan đã thực hiện những trang sử sinh động vô cùng.
Những môn học
khác, nếu chúng ta biết áp dụng giảng dạy vào đời sống hằng ngày thì cũng không
kém phần linh động, thực tế và cụ thể.
Bài học đem
lại cho các em một sự hiểu biết lợi ích thiết thực về tinh thần cũng như vật chất.
Chính nhờ đó
mà các em dễ tiếp thu và thích thú siêng năng học tập nhiều hơn.
Chúng ta hãy
đọc thêm một đoạn báo Tuổi Trẻ ra ngày 23/01/2008:
Thầy giáo...
Người thợ cày, Hoàng Văn Nam.
“HỌC LÀ ĐỘNG
NÃO” Để dạy các con, ông đọc sách rồi vận dụng những kiến thức mình đã học ngày
trước và áp dụng: “Tôi mở sách toán lớp 10, 11, 12 và giải từng bài trong đó.
Có bài tôi xoay được ba cách giải khác nhau. Tôi phải luôn đi trước các con tôi
mười bước, nhưng biết rằng kiến thức mình rồi cũng có hạn, tới lúc nào đó chúng
sẽ vượt qua, nên tôi dạy các con phương pháp học!”, ông kể.
Phương pháp
của ông Nam là không “nén” kiến thức vào đầu con, vì “như thế sẽ chỉ biến con
mình thành... một tủ sách”. Do vậy, ông dạy con phải biết động não, sáng tạo,
tìm tòi phát hiện và phản biện. Mỗi khi đêm về, sau khi các con ôn bài ở lớp,
cha mở sách ra dạy con những kiến thức mới và cùng trao đổi, tranh luận. Có những
đêm khuya quá, người vợ phải trở dậy tắt đèn, bắt ba cha con đi ngủ.
Sau “sự kiện”
hai người con Thành và Duyên thi đỗ vào hai trường Đại học lớn ở Hà Nội. (Thành
đỗ vào trường Đại học Y và Duyên thi đỗ vào khoa toán, Đại học Sư Phạm Hà Nội
1). Nhờ đó danh tiếng anh thợ cày Hoàng văn Nam nổi danh khắp xã. Hàng xóm dắt
con đến năn nỉ nhờ ông... dạy học cho con họ, với lời gửi gắm mộc mạc rằng giúp
các cháu giỏi giang như thằng Thành, cái Duyên ấy. “Còn mấy sào ruộng thì được
bà con tranh nhau làm giúp để tôi có thời gian bảo ban các cháu”, ông cười nói.
Một nông dân
cày ruộng tay lấm chân bùn, vì thương con nên đã “CÙNG HỌC” với con và cuối
cùng hai đứa con, một trai, một gái đều đỗ vào Đại học.
Đấy là tấm
gương đạo đức hiếu sinh của người cha. Người phải chịu cực nhọc tự học tập để dạy
con mình. Thật là một tấm gương sáng, đáng ca ngợi trong đời này.
Nếu trên đời
này, cha mẹ và thầy, cô giáo biết thương con cái và học sinh của mình như vậy,
thì nên lấy gương “Thầy giáo... Người thợ cày Hoàng văn Nam” mà giáo dục con
cái của mình. Chắc chắn con cái của mình sẽ thành đạt không mấy khó khăn.
ĐỨC THỨ BẢY
ĐỨC CHĂM HỌC Ý HÀNH, THÂN HÀNH
Một khi đã
thích thú học tập thì không có môn học nào còn khó khăn, nên các em siêng năng
học tập lại càng siêng học tập hơn. Những gương siêng năng chăm chỉ học hành
trong nước ta không phải ít như: Lê Quý Đôn, Đặng Trần Côn, v.v...
Muốn con cái
mình chăm học, ngoan hiền thì chỉ có dùng tình thương mà dạy con cái, nhất là
tìm cách nào cho con cái của mình hiểu bài và làm bài đúng, giải trình nhiều
cách khiến cho bài học nghĩa lý rõ ràng, nhờ đó các em mới thích thú trong bài
học; mới động não vận dụng trí óc của mình xây ra nhiều hướng để đáp án, làm
cho môn học càng gần gũi và lợi ích cho đời sống con người, bản thân, gia đình
và xã hội.
Các em siêng
năng học tập là nhờ hiểu bài, biết phương pháp làm bài, nhất là những môn đạo đức
nhân bản - nhân quả khiến cho các em biết cách tương quan giao tiếp với mọi người
mà không làm khổ mình, khổ người và tất cả muôn loài thú vật.
Chúng ta hãy
lắng nghe em học trò của thầy Kaplan tâm sự: “Tôi đã học được rất nhiều điều
trong môn của Thầy. Chúng tôi cũng phải đọc được một số sách và làm bài kiểm
tra, nhưng vì tôi quá thích thú môn học này nên đã cố gắng làm tốt những việc
mà trước đây tôi không hề làm. Tôi luôn trông chờ để được học môn này, không phải
vì thầy Kaplan trẻ tuổi, đẹp trai và “rất ngầu đời”, mà vì thầy thật sự là một
giáo viên xuất sắc, biết tạo sự say mê học tập cho học sinh của mình. Tôi tôn
trọng những lời dạy của thầy, và khi thầy nói rằng mọi môn học đều quan trọng
trong hành trình của cuộc sống, tôi đã cố gắng đi học đầy đủ các môn khác. Và mỗi
ngày, tôi đều háo hức chờ đến giờ đi học.
Khỏi phải
nói, bạn cũng biết cha mẹ tôi mừng đến mức nào. Họ tự hỏi, không biết ông thầy
giáo đó có ma lực gì mà khiến cho một đứa con gái ương ngạnh như tôi trở thành
một học sinh gương mẫu. Tất cả phụ huynh học sinh và đồng nghiệp trong trường đều
yêu mến thầy Kaplan. Đặc biệt là tôi”.
Chúng ta biết
rằng: trách nhiệm của cha mẹ, thầy và cô giáo là dạy con cái hay học trò của
mình là dạy như thế nào để các em dễ hiểu và thích thú trong những môn học mà
các em đang học.
Báo Tuổi Trẻ,
trang Giáo Dục có bài viết: “CẢM ƠN CÔ GIÁO” của Trinh Thơ (Phan Thiết, Bình
thuận):
“Tuần rồi đi
họp phụ huynh. Giáo viên chủ nhiệm sau khi thông báo tình hình học tập của học
sinh và việc chuẩn bị cho kỳ thi học kỳ 2, cô xin phép phụ huynh học sinh cho
cô đọc lên những ý kiến của học sinh lớp mình.
Chẳng là cứ
đến tiết sinh hoạt lớp, cô đều dành 20 phút để học sinh tự bạch. Các em cứ thoải
mái viết ra giấy tâm sự nguyện vọng của mình mà không cần ghi tên người viết, rồi
nộp lên cho cô. Và cô “thu hoạch” được khá nhiều những suy nghĩ, quan niệm của
học sinh để hiểu và gần gũi hơn với các em, đồng thời cũng là một cách phối hợp
giáo dục giữa nhà trường và gia đình.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét