58-ĐẠO ĐỨC LÀM NGƯỜI -
TẬP 1/ 47
NGÀN CÂY NỘI
CỎ ĐANG KHÔ CHẾT LÀ CHÚNG TA ĐANG CHẾT
Nhìn ngàn
cây nội có một màu vàng cháy khô cằn cỗi, đó là sự sống của ngàn cây nội cỏ đã
đi vào cõi chết, để lại cho tâm hồn của chúng ta những cảm nhận già nua, buồn
chán và khổ đau. Thấy ngàn cây nội cỏ khô chết, lòng chúng ta đau nhói lên như
chính ai đang cắt đứt từng đoạn ruột, như chính mình đang chết khô cằn theo cảnh
vật và tâm hồn mình cũng không thấy ham thích sống khi chung quanh mình có một
sự chết, một sự chết buồn thảm (Ảnh trên Internet)
Rừng cây bị
phá huỷ, bầu không khí thì ô nhiễm, con người thì luôn luôn thải ra những từ trường
ác độc, thường sát hại sanh linh để ăn thịt. Do thế, cuộc sống con người thường
hay bị thiên tai lũ lụt. Thiên tai lũ lụt do con người tạo ra, chỉ vì phá hoại
sự sống trên hành tinh này, chỉ vì làm ô nhiễm nó.
Khi rừng bị
phá huỷ thì loài thú vật cũng không còn chỗ sống, thế là phá rừng là phá sự sống
của muôn loài. Lòng thương yêu sự sống của muôn loài vạn vật là đạo đức hiếu
sinh, nó là những hành động đạo đức trong nền đạo đức nhân bản - nhân quả không
làm khổ mình, khổ người và khổ chúng sanh.
Nhìn chung,
mọi người trong cuộc sống hiện giờ trên thế gian này, dù là người có tôn giáo
hay không tôn giáo đều thiếu đạo đức hiếu sinh. Thiếu đạo đức hiếu sinh tức là
thiếu sự bảo vệ và giữ gìn môi trường sống của quả địa cầu.
Có những tôn
giáo dạy tín đồ ăn chay làm lành. Nhưng không phải vì đạo đức hiếu sinh mà ăn
chay, mà vì giáo điều của tôn giáo đó. Vì ăn chay làm lành để được phước báo
không tai nạn, bịnh tật và được sanh lên Thiên Đàng, Cực Lạc, để được chư Phật,
chư Bồ tát gia hộ.
Có những người
ăn chay là để trị bệnh chứ không phải vì đạo đức hiếu sinh; cũng có những người
ăn chay là để tu tập Thiền định, để có thần thông pháp thuật hoặc để trở về nhập
vào với bản thể vũ trụ; cũng có người ăn chay là để đến khi chết,
linh hồn được sanh lên cõi Phật, Niết Bàn, chứ không phải vì đạo đức hiếu sinh.
Chính vì ăn chay làm lành như thế, nên thảo nào bịnh tật, thiên tai, hoả hoạn,
động đất, lũ lụt, bão tố, v.v… không năm nào là không xảy ra, không năm nào là
không cứu trợ.
Trước cảnh
tai hoạ người chết, của cải bị phá huỷ này hằng năm, mà người ta không truy tìm
nguyên nhân nào đã gây ra, để có biện pháp ngăn ngừa và khắc phục.
Này các bạn
thân mến! Lòng thương yêu sự sống của chúng ta nếu thực hiện được đối với những
loài động vật, từ loài động vật nhỏ tí ti như: loài côn trùng… đến những loài
vật có thân mình to lớn như: rắn, voi, cá…; từ những loài gia súc nuôi trong
nhà như: trâu, bò, heo, dê, gà, chó… đến những loài vật hoang dã như: nai,
hươu, khỉ, vượn, chồn cheo, sóc, nhím… nếu chúng ta biết thương yêu chúng,
thì chúng sẽ trở thành những người bạn thân thương của chúng ta, hay còn hơn thế
nữa, chúng sẽ trở thành những đứa con thân yêu của chúng ta vậy. Do
lòng thương yêu ấy mà mọi vật có một cuộc sống tươi mát, an lành, hạnh phúc,
yên vui. Và vì vậy bịnh tật, thiên tai, hoả hoạn, lũ lụt, bão tố cũng không có.
Thời tiết lúc nào cũng mưa thuận, gió hoà.
Các bạn có
nhìn thấy chăng? Một vị tu sĩ có đạo đức hiếu sinh, đang sống với
lòng thương yêu của mình đối với những loài thú vật hoang dã trong rừng sâu.
Chúng luôn gần gũi bên vị tu sĩ như một người cha, một người mẹ, một người anh,
một người chị, một người em thân thương, Mỗi khi người tu sĩ đi vắng, chúng
cũng biết buồn rầu nhớ mong. Khi người tu sĩ trở về, chúng rủ nhau nhảy nhót,
ra chào đón vui mừng hớn hở. Rõ ràng, tất cả loài động vật đều sống có tình cảm
như nhau: biết thương yêu, biết buồn rầu, biết khổ đau khi xa vắng nhau, khi
chia lìa nhau; biết vui mừng, hân hoan khi trùng phùng, sum họp.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét