GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI ĐẠO ĐỨC LY THAM - TẬP 1/ 15
TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI/ 3
Chúng ta là
những người tu theo Phật giáo phải cố gắng sống với đức ly tham, vì trong đức
ly tham sẽ có đầy đủ các đức khác như đức hiếu sinh, đức bố thí v.v… Đức ly
tham làm gốc, có đức ly tham thì mới có lòng yêu thương chân thật; có lòng yêu
thương chân thật thì mới có lòng bố thí. Nhưng muốn thực hiện được đời sống đức
ly tham thì phải sử dụng đức hiếu sinh và đức bố thí. Đức hiếu sinh và đức bố
thí là những pháp môn tu tập và rèn luyện đức ly tham.
Cho nên, đức
ly tham rất quan trọng trong sự tu tập làm chủ sinh, già, bệnh, chết.
vì vậy trước
mắt chúng ta đều thấy các pháp là vô thường, là khổ, là vô ngã. Có như vậy
chúng mới buông xả sạch, tâm mới bất động hoàn toàn trước các ác pháp.
Tóm lại
trong cuộc sống hằng ngày chúng ta phải luôn sống với lòng yêu thương đối với mọi
người, mọi loài bằng những hành động ban cho từ sự tư duy tốt đẹp ở người khác,
không nên nghĩ xấu người khác mà hãy nghĩ người khác tốt, hiền, thánh thiện như
ông Phú Lâu Na đã nghĩ: “Người ta còn thương con”. Về lời nói luôn phải dùng lời
ái ngữ, nói lời êm dịu, nhẹ nhàng, nói tốt cho người, chứ không nói xấu người.
Về hành động thì nên bố thí san sẻ với những người bất hạnh, với những người
già yếu neo đơn tật nguyền, với những người đang cần sự giúp đỡ. Chúng ta hãy hỗ
trợ khi gặp người nghèo khó. “Một miếng khi đói bằng một gói khi no ” và
“Thương người như thể thương thân”. Đó là những lời khuyên dạy của người xưa,
chúng ta hãy nhớ, đừng quên.
7- Không khí
rất lặng lẽ, trừ vài tiếng “cám ơn” rất khẽ khàng và tiếng xích va vào nhau kêu
lẻng xẻng. Chẳng bao lâu hai mẹ con tôi đi tới người tù nhân cuối cùng.
Ánh mắt của
mẹ dịu dàng nhìn người đó và mỉm cười. Người cuối cùng rất cao to có làn da đen
sậm và trông rất bẩn do mồ hôi, cát bụi bám vào, đưa tay nhận miếng bánh của mẹ
tôi, gương mặt của ông giãn ra, đôi môi nở nụ cười biết ơn. Ông ta nói :
- Thưa
bà! Trong cuộc đời của tôi, tôi tự hỏi không biết bao giờ tôi mới được gặp
thiên thần? Cho đến buổi trưa hôm nay, tôi biết mình đã có diễm phúc đó. Xin cảm
ơn bà!” Câu này
dạy ĐỨC HOAN HỶ HIẾU SINH THÂN HÀNH.
Trong cảnh
tù tội tưởng chừng như mọi người ai cũng xa lánh và chán ghét, vì những người
này có hành động trộm cắp, cướp của giết người hoặc hiếp dâm làm ô nhục phụ nữ,
làm tan nát nhà cửa, gia đình mình, gia đình người khác v.v… Nhưng cuộc đời
không phải vậy, có những người rất tốt , họ luôn nghĩ đến mọi người đều là những
người tốt, họ không bao giờ dám nghĩ những người khác xấu ác.
Thứ nhất :
Những người xấu ác là những người bị rơi vào hoàn cảnh xấu ác, chỉ vì họ gặp những
hoàn cảnh quá khắc nghiệt, quá phũ phàng, khiến họ không lối thoát buộc họ phải
làm những hành động ác đó, để vươn lên cuộc sống của chính mình. Những người
này chúng ta hãy thương yêu và tha thứ, họ là những người rất tội nghiệp . Vì
hoàn cảnh buộc họ phải trở thành người xấu ác hoặc vì những âm mưu của kẻ khác
hãm hại mà họ phải chịu thân tù tội. Cho nên những người tù đâu phải là những
người xấu hết sao? Thứ hai: Vì nền giáo dục của Đất nước đó không quan tâm đến
môn học đạo đức, nên mọi người dân xứ đó không hiểu biết đạo đức mới có những
hành động vô đạo đức tham lam, trộm cắp, cướp của giết người, hiếp dâm…Đó là lỗi
của gia đình và xã hội, chứ mọi người đều đáng thương.
Thứ ba: Vì
gia đình không lưu ý dạy đạo đức cho con cái, cứ giao phó cho nhà trường, bỏ mặc
con cái sống chạy theo dục lạc đồi trụy như thế nào cũng được. Trong khi đạo đức
xã hội trên đà xuống cấp trầm trọng, lôi theo những thanh niên và thanh thiếu
niên nam nữ vào con đường tội ác. Đó là lỗi của gia đình và xã hội, chứ các em
thanh niên và thanh thiếu niên nam nữ đáng thương, đáng giúp đỡ và đáng dạy bảo.
Hôm nay ngày
càng có nhiều người trộm cắp, cướp của giết người, càng có nhiều người hiếp dâm
làm ô nhục phụ nữ, càng có nhiều người rượu chè say xỉn vũ phu đánh chửi vợ con
thì chúng ta nên xét lại nền giáo dục đạo đức các trường học của quê hương, xứ
sở và nền giáo dục đạo đức của gia đình.
Đạo đức đem
lại sự sống bình an của mỗi cá nhân con người; đạo đức đem lại mỗi gia đình hòa
thuận, an vui và hạnh phúc; đạo đức đem lại cho đất nước trật tự, an ninh phồn
vinh và thịnh trị . Vì vậy đạo đức rất cần thiết cho đời sống cá nhân, đời sống
tập thể gia đình và đời sống tập thể cộng đồng xã hội.
8- “Một lần
nữa mẹ tôi mỉm cười với người tù đó và nhẹ nhàng đáp:
- Rất
hoan nghênh các anh ghé đến xóm nhỏ của chúng tôi. Cầu mong mọi người luôn được
bình an!.
- Sau khi
chia hết chỗ thức ăn, hai mẹ con tôi trở về nhà với chiếc khay và bình nước
chanh trống rỗng. Câu
này dạy ĐỨC HIẾU SINH KHẨU HÀNH.
Một nụ cười
mỉm mến thương và một lời nói thân ái thể hiện đức hiếu sinh với những người
đang đau khổ của mẹ tôi đúng lúc, đúng đối tượng thật là tuyệt vời. Nếu trên cuộc
đời này ai ai cũng biết thể hiện lòng yêu thương như vậy thì làm gì có những sự
trái ý nghịch lòng; thì làm gì có những chướng ngại trong tâm của mình và của mọi
người Bố thí lòng yêu thương nào cũng không bằng bố thí lời nói ái ngữ, hành động
êm dịu nhẹ nhàng, ánh mắt hiền hòa, nụ cười thân thương. Muốn được vậy điều cần
thiết là chúng ta phải tu tập đức bình tĩnh. Có bình tĩnh trước các ác pháp thì
chúng ta mới sáng suốt, có sáng suốt chúng ta mới có lòng tha thứ mỗi lỗi lầm của
kẻ khác, mới thật lòng yêu thương họ, có lòng yêu thương họ thì mới có lòng bố
thí lời nói ngọt ngào êm dịu, hành động nhẹ nhàng âu yếm, thì mới có ánh mắt nụ
cười thân thương.
Toàn bộ những
hành động trên đây là những pháp hành để tu tập tâm ly tham trọn vẹn. Bởi vậy
con người lìa được tâm tham là lìa cả năm ngũ triền cái tức là lìa THAM, SÂN,
SI, MẠN, NGHI. Một khi đã lìa được tâm tham, sân, si, mạn, nghi, là chúng ta
làm chủ sinh, già, bệnh, chết và chấm dứt tái sinh luân hồi.
Chúng ta tu
học giới luật đức hạnh cho nghiêm túc sẽ có nhiều lợi ích.
Lợi ích thứ
nhất của giới luật đức hạnh là giúp cho chúng ta trở thành con người có một tâm
hồn cao thượng luôn lúc nào cũng biết thương người , chứ không bao giờ biết
ghét ai cả, biết ly tham, biết bố thí với mọi sự bố thí đúng pháp.
Lợi ích thứ
hai của giới luật là tâm không có tham lam, không có lấy của người khác, dù cây
kim sợi chỉ hay bất cứ một vật gì của người khác. Cuộc đời tu hành theo Phật giáo
chỉ biết lấy đức thiểu dục tri túc làm sự sống, vì thế tâm hồn lúc nào cũng
thanh thản, an lạc và vô sự. Một trạng thái Niết Bàn vô lậu khinh an hỷ lạc tuyệt
vời.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét