GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI ĐẠO ĐỨC LY THAM - TẬP 1/ 16
TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI/ 4
Lợi ích thứ
ba của giới luật là làm chủ sinh, già, bệnh, chết. Cho nên tâm không còn sợ sệt
trước các đối tượng ác; không còn sợ sệt tuổi già sức yếu; không còn sợ sệt bệnh
tật; không còn sợ sệt trước cái chết . Khi tâm không còn sợ sệt thì tâm đã bất
động.
Tâm bất động
đó là mục đích của Phật giáo đã đạt được.
Như vậy sự
tu tập của chúng ta chỉ cần giữ gìn cho được đức ly tham. Nếu đức ly tham luôn
ngự trị ở trong tâm ta thì trên đời này không có pháp nào là ta, là của ta, là
bản ngã của ta nữa. Đó là chúng ta đã diệt ngã xả tâm ly dục ly ác pháp hoàn
toàn.
Thành tựu
viên mãn con đường tu tập đến nơi đến chốn Niết Bàn vĩnh cữu. Phật pháp tu tập
đến đây là xong việc, từ đây về sau chỉ ngồi chơi còn duyên độ chúng sinh, hết
duyên thì nhập Niết Bàn. Cuộc đời này có gì mà phải tiếc, phải dính mắc, phải
tham đắm; cuộc đời này có gì mà cám dỗ được tâm chúng ta nữa đâu. Phải không
các tu sinh?
9- Sau đó
những người tù lại lên đường, từ đó đến nay tôi không hề gặp lại họ. Nhưng tôi
vẫn còn nhớ lại lời mẹ giải thích vào ngày hôm ấy, rằng: “Trong cuộc sống,
chúng ta nên luôn chia sẻ và giúp đỡ người khác, vì như thế là chúng ta đã đem
lại niềm vui cho chính cuộc sống của mình”. Câu này dạy ĐỨC BỐ THÍ HIẾU SINH Ý HÀNH.
Bố thí trong
lòng yêu thương chân thật (Đức hiếu sinh) như người mẹ đã nói:
“Trong cuộc
sống, chúng ta nên luôn chia sẻ và giúp đỡ người khác, vì như thế là chúng ta
đã đem lại niềm vui cho chính cuộc sống của mình”. Chính vì lòng yêu những người
bất hạnh mà chúng ta đến giúp đỡ và an ủi họ bằng những vật chất, quà bánh biếu
tặng hoặc bằng lời nói âu yếm, nụ cười thân thương hoặc bằng những hành động nhẹ
nhàng xoa dịu vết thương đau tinh thần cũng như vật chất cơ thể.
Một người
đang sân giận dữ tợn chửi mắng mạ lị mạt sát, nói xấu ta, nhưng ta không tức giận,
không chửi mắng, nói xấu lại họ. Ngược lại ta mở rộng lòng thương yêu và tha thứ
cho họ, đó là ta đã biết bố thí đức hiếu sinh cho kẻ bất hạnh.
Cho nên đứng
trước các ác pháp mà biết bố thí đức hiếu sinh thì đó là chúng ta đã ly tham bản
ngã, ly tham bản ngã tức là diệt ngã xả tâm ly dục ly ác pháp, quý vị có biết
không? Đức ly tham rất cần thiết cho sự tu tập thiền định của Phật giáo vì mục
đích của nó là ly dục ly ác để nhập Sơ Thiền, nên những người tu tập theo thiền
của Phật giáo mà giới đức ly tham không có, thì không bao giờ tu tập đúng thiền
của Phật giáo. Cho nên người tu thiền thời nay cần nên cảnh giác tà thiền ngoại
đạo đang lẫn lộn trong kinh sách Phật giáo.
Thiền mà
không giới luật làm gốc thì đó là thiền ngoại đạo, thiền định đó tu hành chẳng
có lợi ích gì chỉ phí công sức và nhiều khi còn tai hại làm rối loạn thần kinh
sinh ra bệnh tật điên khùng loạn trí rất nguy hiểm. Một loại thiền tưởng mà các
sư các thầy tu tập hiện giờ thường dẫn đến bệnh tật tưởng là mình đắc thiền, đắc
định, rồi thấy Phật thấy Tổ, thấy ánh sáng hào quang, nghe chư thiên nói chuyện,
thấy biết chuyện quá khứ vị lai, nhưng lại không làm chủ sinh, già, bệnh, chết.
Thật là khổ đau vô cùng vô tận !
10- “Mẹ
tôi kết thúc câu chuyện bằng nụ cười dịu dàng rồi đi làm việc nhà như mọi ngày.
Tôi không nhớ tối hôm đó mình ăn những gì, nhưng chỉ biết đã có một thiên thần
dọn bữa cho gia đình tôi”. Câu này dạy ĐỨC HOAN HỶ HIẾU SINH Ý HÀNH.
Khi sống với
đức bố thí hiếu sinh thì lòng chúng ta vui sướng biết bao! Sự sung sướng ấy đó
chính là thiên thần trong ta.
Một người sống
đúng giới luật đức hạnh hiếu sinh, đức hạnh bố thì và đức hạnh ly tham thì tâm
người đó đã được giải thoát hoàn toàn thật là hạnh phúc vô biên.
Người mẹ tốt
bụng đem những thực phẩm ăn chiều của gia đình mình cho những người khác đang
đói khổ hơn mình. Một hành động tuy nhỏ như vậy nhưng cũng nói lên đức hy sinh
tuyệt vời. Người mẹ và các con của bà đều vui mừng. Vui mừng vì cái vui của người
khác.
Trên đời này
cái vui cho mình chưa bao giờ là cái vui trọn vẹn, còn cái vui của mình, của
người và của tất cả chúng sinh là cái vui vĩnh viễn . Cái vui vĩnh viễn là cái
vui trong đạo đức ly tham, đạo đức hiếu sinh và đạo đức bố thí. Trong ba đạo đức
này chúng ta chỉ cần sống trong một đạo đức cũng đủ đem lại niềm vui cho mình
cho người và cho tất cả các loài chúng sinh.
Đạo đức lợi
ích như vậy, cho nên chúng ta hãy cố gắng tu tập để đem lại cho thế gian một sự
bình an như cõi Cực Lạc Thiên Đàng. Chỉ có con người mới tô đắp nền đạo đức này
trên hành tinh, mới làm cho hành tinh sống của chúng ta ngày một tươi đẹp hơn,
sáng sủa hơn.
Nền đạo đức
của Phật giáo rất tuyệt vời, bình đẳng gần gũi v ới đời sống con người, rất thực
tế và cụ thể chứ không mơ hồ trừu tuợng, không giáo điều khắt khe, không cám dỗ
lôi cuốn ai cả, chỉ có người nào thấy đúng là lợi ích cho mình cho người thì tự
giác tự nguyện với những đức hạnh này. Cho nên nền đạo đức của Phật giáo là nền
đạo đức tự nguyện. Tự nguyện sống đời đức hạnh để đem mình thoát ra bao thứ đau
khổ sinh, già, bệnh, chết mà đời người không ai tránh khỏi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét