Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2023

283- NHỮNG CÂU TRẢ LỜI/ 3

 

GIÁO ÁN RÈN NHÂN CÁCH LỚP NGŨ GIỚI ĐẠO ĐỨC LY THAM - TẬP 1/ 36

TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI/ 3

Vị chủ tọa Toà án cắt ngang lời vợ chồng Thầy bằng những lời khá gay gắt: “Ai đã nuôi anh khôn lớn để anh tính tháng kể ngày. Làm mẹ của anh…” Trong xã hội này không ai chấp nhận những đứa con bất hiếu; những đứa con nghịch tử, thế mà vẫn còn tồn tại những con người thiếu đạo đức hiếu hạnh này. Thỉnh thoảng lại xảy ra những đứa con bất hiếu đánh cha, mắng mẹ vì của cải tài sản tranh giành thưa kiện, khiến cho nát cửa tan nhà tình nghĩa mẹ con không còn. Thật là đau lòng.

Tóm lại từ lòng tham lam đã biến những đứa con thân yêu trở thành những đứa con bất hiếu; vì lòng tham lam đã biến con người trở thành những con thú hung ác giết người không gớm tay. Cho nên đạo đức ly tham trong lúc này rất cần phải được triển khai đúng mức để đem lại sự bình an cho con người trên hành tinh này. Xin các nhà đạo đức hãy quan tâm vì cá nhân, gia đình, xã hội và loài người trên hành tinh này ra công biên soạn sách đạo đức cho phù hợp với thời đại .

6- “Toà tan bà cụ ngồi thẩn thờ bên hành lang toà án, đôi tay gầy guộc cong quắt như nhành cây lần mãi trong túi áo, giở mấy lớp ni long gói kỹ càng lấy ra một tấm ảnh ố vàng trong ảnh là một người phụ nữ trẻ bên cạnh sáu đứa con quấn quít mẹ. Tấm ảnh của hơn năm chục năm về trước đã ố vàng theo thời gian, thay vì sự thay đổi của lòng người” Câu này dạy “ĐỨC KỶ NIỆM HIẾU SINH Ý HÀNH”.

Thấy con trai đối xử với mình rất tồi tệ, nhưng lòng mẹ vẫn thương con, nhưng nào các con có biết, bà lấy tấm ảnh cũ nhìn lại sáu đứa con quây quần bên mẹ, nhưng ngày nay đâu còn nữa. Ôi! Đau đớn thay! Còn gì tình nghĩa mẹ con nữa đâu. Đứa con cả chỉ còn biết đất đai, nhà cửa chứ đâu còn biết mẹ nữa, thật là đau lòng xót dạ vô cùng.

Biết nói với ai? Biết than thở với ai? Nói ra người ta sẽ cho mình làm cha mẹ ăn ở thất đức, nên con cái mới đối xử như vậy, thật là bạc phước, chứ có ai khen đâu? Nhân quả kiếp trước không biết mình có làm gì nên tội mà kiếp này phải gánh chịu một cách đau buồn đứt ruột.

Người con không hiếu thảo với cha mẹ là người con ngỗ nghịch, người con ngỗ nghịch là người không bao giờ biết thương ai cả. Cho nên những người này đừng chơi thân với họ, họ sẽ nói xấu mình, họ sẽ hại mình. Người bất hiếu là người bất trung, người bất trung là người không có tình nghĩa thủy chung với ai cả.

Tóm lại người đối xử với cha mẹ không ra gì là người không tốt, chúng ta cần phải tránh xa những hạng người này, vì cha mẹ họ, họ còn không thương huống là những người khác như chúng ta.

7- “Người con trai đi ngang qua tíu tít dẫn vợ về, giã vờ như không thấy mẹ già đang ngồi thẫn thờ với nỗi đau. Dẫu biết những khúc mắc của cuộc sống không thể kể hết được, nhưng là mẹ con sau tuyệt tình đến vậy”. Câu này dạy THIẾU ĐỨC HIẾU THẢO HIẾU SINH THÂN HÀNH.

Người con bất hiếu chỉ biết của cải , ruộng vườn, đất đai, chứ nào biết đến mẹ thật là một điều tồi tệ đáng trách. “Công cha như núi Thái Sơn. Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” câu này nay còn đâu nữa! Câu ca dao tục ngữ của ông cha chúng ta để lại thường nhắc nhở con cháu, thế mà con cháu lại quên đi thật là đáng tiếc!

Như chúng ta đã học đức hiếu sinh. Vậy đức hiếu sinh đầu tiên là đức hiếu sinh gì? Quý vị có biết không? Đức hiếu sinh đầu tiên của con người là lòng yêu thương cha mẹ, lòng thương yêu cha mẹ là đức hiếu thảo. Người đầu tiên mà chúng ta đặt lòng yêu thương, đó là người mẹ. Có đúng như vậy không quý vị? Vậy mà người con vẫn thản nhiên đi ngang qua người mẹ không một lời an ủi trong khi người mẹ đang khổ đau tận cùng.

Cho nên, người nào không có đức hiếu thảo thì người ấy không có lòng yêu thương ai cả. Người không có đức hiếu thảo là không có đức hiếu sinh, họ là những người nô lệ cho dục vọng: Danh, lợi, sắc, thực, thùy, luôn luôn bị dục vọng sai khiến.

Đức hiếu thảo rất quan trọng cho đời sống của con người. Từ tình thương yêu cha mẹ, người ta mới biết yêu thương sự sống của những người khác, nhờ thương yêu sự sống của những người khác thì mới thương yêu chính mình, nhờ có thương yêu mình tâm chúng ta mới ly dục ly ác pháp, nhờ có ly dục ly ác pháp thì tâm mới lìa xa tham, sân, si, mạn, nghi; tâm có lìa xa tham, sân, si, mạn, nghi thì đó là đức ly tham. Người có đức ly tham thì không còn lấy của không cho. Vì vậy trên thế gian này mọi người đều sống với đức ly tham thì không còn có tệ nạn móc túi, trộm cắp, cướp của giết người.

Nếu đức ly tham ngự trị trong lòng của mọi người thì không còn sự tranh chấp đất đai, của cải, tài sản hơn thua; thì không còn cảnh con cái thưa kiện cha mẹ chia của cải tài sản nhiều ít; thì không còn có những cảnh đau lòng kiện thưa cha mẹ, anh em giết nhau; thì không còn có cảnh cướp của giết người, giựt xe cộ tiền bạc dọc đường.

Vì của cải, tiền bạc con cái đâu còn biết công ơn của cha mẹ . Trong xã hội chỉ có một số người đã làm gương xấu bất hiếu xảy ra, đó cũng là một sự báo động cho mọi người biết đạo đức đang xuống cấp, cần phải lưu ý và chỉnh đốn lại nền đạo đức.

Luật nhân quả không sai, cha mẹ không thương con cái, nỡ tâm nạo móc hoặc sinh ra rồi đem ném bỏ con mình như một món đồ phế thải. Vì thế nhân quả nghiệp báo con cái cũng chẳng vừa, kiện thưa cha mẹ hoặc đánh đập hoặc giết cha mẹ không một chút lòng thương xót. Đúng là nhân quả nghiệp báo phải trả vay. Cha mẹ nỡ tâm giết con cái thì con cái cũng nỡ tâm giết lại cha mẹ. Xem thế quý vị hãy lấy những hình ảnh nhân quả trả vay mà giữ mình. Những sự việc xảy ra rất đau lòng mà báo chí thường đăng tin tức đã xảy ra trong nước.

Tóm lại mọi người phải cố gắng học tập đạo đức hiếu sinh và đức ly tham thì nhân quả không còn tác động vào thân tâm. Và vì vậy các ác pháp tham, sân, si, mạn, nghi sẽ bị triệt tiêu thì tệ nạn xã hội trộm cắp cướp giựt sẽ không còn nữa.

8- “Phán quyết của toà án chỉ có thể phân định đúng sai về chứng lý, cân nhắc lợi ích của các bên nhưng luật là luật, đâu thể hàn gắn tình cảm con người”. Câu này dạy CHỈ CÓ ĐỨC LY THAM LÀ TRÊN HẾT.

Chỉ có đức ly tham thì mới có lòng thương yêu nhau chân thật, ngoài đức ly tham mà đi tìm lòng yêu thương thì không bao giờ có. Cho nên mọi người cần phải tu học và rèn luyện đức ly tham.

Muốn rèn luyện tu học đức ly tham thì phải có sự tư duy quán xét từ thân tâm đến vật chất của cải tài sản ruộng đất vườn tược.Tất cả thân tâm và vật chất đang xung quanh mình có cái nào là của mình không? Của mình sao không giữ gìn được? Quý vị hãy xem tất cả các pháp như vừa nói trên đây có pháp nào là của quý vị? Hãy nhìn những nghĩa địa có biết bao nhiêu người đã chết, thân xác chôn vùi dưới lòng đất, có người nào đã mang theo được những gì? Hay chỉ mang theo một nắm đất hôi thối, một nắm xương tàn vụn vặt. Khi chết rồi còn có những gì nữa đâu phải không quý vị? Mạng sống của con người có bao lâu, thế mà không biết giữ gìn tâm thanh thản, an lạc và vô sự, cứ mãi để tâm tham đắm dính mắt những vật chất thế gian, khiến cho tâm hồn càng khổ đau lại càng khổ đau hơn. Cuộc sống như vậy cho đến khi xuôi tay lìa đời chẳng có phút giây nào thanh thản, an lạc và yêu vui.

Sống vì vật chất, tiền tài, danh lợi là sống khổ, chúng ta hãy từ bỏ đi. Nếu biết từ bỏ tức là chúng ta đã biết sống với đức ly tham tại đó. Đức ly tham đến đâu thì tâm thanh thản, an lạc và vô sự đến đó. Tâm thanh thản, an lạc và vô sự ở đâu thì sự giải thoát ở đó tức là khổ đau không còn nữa.

Chúng ta biết rất rõ sự phán quyết của toà án chỉ có thể phân định đúng sai về chứng lý, cân nhắc lợi ích của các bên thưa kiện, chứ không giải quyết được tình nghĩa con người. Cho nên luật pháp là luật pháp, đâu thể hàn gắn tình cảm con người được.

Đúng vậy luật pháp đâu thể hàn gắn tình cảm con người được. Phải không quý vị? Tình cảm con người chính là đạo đức (đạo đức hiếu sinh). Bởi vậy pháp luật không phải là đạo đức. Luật pháp chỉ giữ gìn trật tự, an ninh, bảo vệ tài sản của mọi người không bị người khác xăm phạm, luật pháp bảo vệ sự sống của con người được bình đẳng như nhau không có ai xăm phạm quyền lợi của người này người khác. Vì thế luật pháp không thể mang lại cho đời sống con người hết những nỗi đau khổ, luật pháp chỉ giữ gìn và bảo vệ người này không được hiếp đáp người kia; người kia không được cướp giựt tài sản của người này. Còn đạo đức sẽ mang lại sự bình an và hạnh phúc cho mọi người; đạo đức sẽ mang lại cho mọi người một tâm hồn cao cả biết thương yêu và tha thứ những lỗi lầm cho nhau; đạo đức sẽ mang lại cho mọi người một tâm hồn thanh thản, an lạc và vô sự; đạo đức sẽ mang lại cho mọi người với một tâm hồn bất động trước ác pháp và các cảm thọ; đạo đức sẽ mang lại cho mọi người một sự giải thoát chân thật, một sự làm chủ sinh, già, bệnh, chết và chấm dứt tái sinh luân hồi.

Cho nên đạo đức là một báu vật quý nhất của loài người, nếu con người không học tập và không rèn luyện cho mình một đạo đức sống không làm khổ mình, khổ người và khổ cả hai thì quá uổng cho một kiếp làm người.

Đã được sinh ra làm người là một điều quá khó, thế mà được sinh ra làm người lại được gặp đạo đức nhân bản -nhân quả, không làm khổ mình khổ người và khổ tất cả chúng sinh, thì đó là phước báu vô lượng vô biên. Cho nến đức Phật dạy: “Được sinh làm người là khó, gặp được Chánh pháp còn khó hơn ”. Thế mà được sinh ra làm người, mà lại gặp được Chánh pháp . Gặp được Chánh pháp mà không học tập và không rèn luyện nhân cách thì quá uổng phí cho một kiếp người. Thật đáng tiếc, đáng tiếc!!! Và rất đáng thương cho những ai được học lớp đạo đức NGŨ GIỚI mà lại bỏ học thì quá uổng.

9- “Luật sư của anh con trai dường như bất nhẫn trước cảnh tình bà cụ. Anh dìu bà cụ đứng dậy ra về. Thân già sáu bảy đứa con nhưng đến những năm cuối đời, thì hữu sự chẳng có đứa nào lo cho bà cụ, vì ganh tỵ nhau, giành giật với nhau phần của cải hưởng nhiều, hưởng ít”. Câu này dạy THIẾU ĐỨC HIẾU THẢO LY THAM.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

464-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  464-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn ...