426-LÒNG YÊU THƯƠNG TẬP 1:
LÒNG THƯƠNG YÊU CỦA THÁNH MAHATMA GANDHI/ 3
“Năm 1896, ông về Ấn nghỉ 6 tháng, soạn một
cuốn sách tả những người Anh hành hạ người Ấn ở Nam Phi, xuất bản một vạn bản,
làm cho dư luận sôi nổi. Rồi ông tổ chức cuộc mít tinh ở Bombay
để ủng hộ phong trào tranh đấu của người Ấn ở Nam Phi.
Vì những
hành động đó, khi ông trở qua Nam Phi, người da trắng đón đánh ông, đòi giết
ông. Nếu sở cảnh sát không can thiệp thì chắc ông bị chúng treo cổ lên cây rồi.
Lần này,
ông đem cả vợ con qua Nam Phi ở, định chiến đấu cho tới khi thành công mới về xứ.
Và ông ở luôn đó cho tới đầu đại chiến thứ nhất, chỉ lâu lâu về thăm quê ít
tháng.
Cách thức tổ
chức của ông giúp nhân dân Ấn tự túc làm lấy tất cả vật dụng, mà không cần dùng
vật dụng của người Anh. Mục đích đấu tranh bất bạo động của ông là bài hàng ngoại,
xử dụng hàng nội, toàn dân Ấn không mua hàng hóa của người Anh.
“Ông lại
tổ chức những cuộc phản kháng, đình công lớn lao để chống những đạo luật dã man
của người Anh, bắt các kiều dân Ấn ở Transvaal bất kỳ trai, gái, cứ 8 tuổi trở
lên phải có một tấm giấy căn cước, phải để cho cảnh sát khám xét nhà cửa, cả
đàn bà và con gái; bắt người Ấn phải cử hành đám cưới theo lễ giáo Âu. Chính phủ
bắt giam ông. Dư luận sôi nổi hơn, phong trào càng lan rộng; năm vạn thợ đình
công, khám đường không đủ chỗ để giam. Luân Đôn xôn xao, rốt cuộc nhà cầm quyền
Nam Phi phải thả ông và thiết lập một ủy ban điều tra.
Ở khám
ra, ông phản kháng ủy ban điều tra do các trưởng Botha và Smuts chỉ định, vì
hai người này không có cảm tình với người Ấn. Ông lại tổ chức một cuộc mít tinh
ở Durban, hô hào đồng chí tiếp tục tranh đấu, tự nguyện vào tu”.
Cuộc đấu
tranh bất bạo động của ông kêu gọi toàn dân Ấn tự nguyện vào
tù để đấu tranh chống sự áp bức của người Anh.
“Lúc đó,
nhân viên Hỏa xa cũng lại đình công. Nhà cầm quyền Nam Phi bối rối. Ông đã
không thèm lợi dụng tình thế đó để yêu sách thêm, mà còn có một hành động rất
cao thượng, là hạ lệnh bãi bỏ cuộc “tự động vào tù” đã định trước, để cho nhà cầm
quyền dễ xử”.
Cuộc đấu
tranh “tự nguyện vào tù” của ông được mọi người ủng hộ, ông đã giành thắng lợi
thì ông lại hạ lệnh bãi bỏ, khiến cho người Anh không khó xử, nên ông được thế
giới khâm phục:
“Thái độ
đó làm dư luận thế giới rất khâm phục. Tướng Smuts thấy vậy cảm mến ông, và giữa
năm 1914 ông và hai bên thoả thuận với nhau được. Chính phủ Nam Phi phải chấp
nhận:
Một là
bãi bỏ đạo luật về hôn nhân, và nhận rằng hôn nhân theo lễ Ấn, Hồi đều hợp
pháp.
Hai là bãi bỏ số thuế thường niên đánh vào những người Ấn mãn hạn giao kèo mà muốn ở lại Nam Phi làm ăn.
Ba là nhận
cho người Ấn ở Nam phi được tự do vào xứ Le Cap.
Cuộc
tranh đấu thành công, Gandhi qua Anh rồi về Ấn. Trước khi đi, ông tặng kẻ địch
của ông là tướng Smuts một đôi dép chính tay ông bện khi ngồi khám, Smuts trân
trọng giữ kỷ niệm đó, sau này viết:
“Tôi mang
đôi dép ấy đã mấy chục năm mà vẫn băn khoăn không biết mình có xứng đáng được xỏ
chân vào dép của bực vĩ nhân hiền triết đó không (…) những người như Thánh
Gandhi đã chuộc những lỗi lầm ti tiện của chúng ta, và luôn luôn nhắc nhở chúng
ta đừng bao giờ quên làm điều thiện”. Nhân loại được bao nhiêu người làm cho kẻ
địch được khâm phục tới như vậy?”
Vừa đấu
tranh vừa nhân nhượng, lúc nào ông cũng lấy LÒNG YÊU THƯƠNG đối với kẻ thù, vì
thế kẻ thù lúc nào cũng xem ông là một người bạn tốt.
“Ông đặt
chân lên đất Anh thì đại chiến thứ nhất bùng nổ được hai ngày. Đầu năm 1915,
ông về Ấn, xuất bản cuốn Hind Swarai, trong đó có đoạn ông nói rằng, người Ấn bị
người Anh cai trị là tại người Ấn ham những tiện lợi và nền văn minh máy móc mà
người Anh đem lại, ham lợi mà buôn bán với họ, rồi tranh dành
cãi cọ nhau để họ lợi dụng sự chia rẽ đó”.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét